Ngu Hóa Bình là một sư phụ tốt, mặc dù ở trong vương phủ đã có hai linh đồng làm của đệ tử cuối cùng của hắn, nhưng hắn vẫn luôn ưu ái Kiếm Tỳ rất nhiều.
Trước kia, Kiếm Tỳ nhập phẩm rất sớm, hắn còn tự mình rút tu vi ra để đề phòng việc nóng vội rồi hỏng việc, lúc ra ngoài, hắn còn lo lắng đồ đệ ở bên ngoài bị bắt nạt, bèn lấy máu tươi của chính mình để ngưng tụ thành kiếm ý và tặng cho đồ đệ để phòng thân.
Máu tươi tiêu tan, kiếm khí xuất hiện, lúc nữ nhân đang xông tới, bỗng nhiên nàng cảm giác phía trên đỉnh đầu của mình có một tầng kiếm ý bất thường đang dập dờn, loáng thoáng có chút giống như đã từng quen biết.
Kiếm Tỳ ép đầu ngón tay xuống, quát khẽ:
- Rơi!