Ngay vừa rồi, Trần Đại Hiệp thậm chí đã chuẩn bị không màng tự hủy cảnh giới, thậm chí là liều cả cái mạng của chính mình để thử mở ra nhị phẩm, hắn chưa từng mở, khả năng rất lớn không mở được, cho dù là tiếp dẫn thật. Phải biết năm đó Kiếm Thánh ở trước Tuyết Hải quan đã được Trịnh Phàm và các Ma Vương cứu về từ trước Quỷ Môn quan nguy hiểm. Bây giờ mặc dù Trần Đại Hiệp cũng là tam phẩm, nhưng so với Kiếm Thánh năm đó thì vẫn còn xa mới bằng, cưỡng chế mở nhị phẩm, gần như là chắc chắn sẽ chết.
Nhưng trước đó hắn cũng không hề do dự và lựa chọn quá nhiều, Trần Đại Hiệp làm việc trước giờ đều rất trực tiếp.
Một mặt là sư tỷ của mình, đồng môn hàng thật giá thật, một mặt là họ Trịnh kia, có người muốn hại người nhà của họ Trịnh kia, Trần Đại Hiệp hắn dù thế nào cũng không thể để mặc không lo.
Còn về nói bản thân bỗng dưng hy sinh ở đây để chặn đao giúp người nhà của Trịnh Phàm có đáng thật không, thì xin lỗi, Trần Đại Hiệp kiếp này làm bất cứ chuyện gì sẽ suy nghĩ rất nhiều, duy nhất sẽ không suy nghĩ đáng hay không đáng.
Chỉ là tất cả những điều này kết thúc quá đột ngột, cũng quá buồn cười. Cây trúc trong tay Trần Đại Hiệp từ từ cuộn trở về, tùy tiện ném ở trên mặt đất, trong lòng vậy mà có hơi mất mát.