- Phụ hoàng, nhi thần đã hiểu.
- Khổ cho con rồi, Hoàng đế là một người cô đơn, từ lúc con lên làm Thái tử, không, là từ khi Hoàng gia gia ôm lấy con, con đã phải học cách dần trở nên khác biệt với những người bình thường. Đợi đến khi con gần như đã làm được rồi sẽ muốn học lại cách để trở thành một người bình thường. Ngẫm về Trịnh thúc, ngẫm về Thiên Thiên ca ca nhiều hơn. Biết yêu thương nhiều hơn, không tính toán, cũng không cần đề phòng. Thực ra, con không cần nghĩ nhiều như thế, chính là cách tốt nhất. Không nói đến thiên hạ này vẫn chưa bị chinh phục hoàn toàn, ngay cả khi ở thời kỳ của phụ hoàng, ta liên thủ với Trịnh thúc của con thu cả thiên hạ này vào túi của mình. Chẳng lẽ đến đời của con thủ thành chi quân, cần người đến dẹp loạn thay mình sao? Hãy thoải mái, hào phóng một chút.
Thái tử gật đầu.
- Đi đi.
- Nhi thần xin cáo lui.