Lão giả bầu rượu hỏi:
- Bệ hạ, thật sự muốn xuất cung sao?
- Muốn, đương nhiên muốn, chẳng lẽ ngươi muốn để em rể kia của trẫm đơn độc đi vào hoàng cung Đại Sở vươn cổ giết người? Trẫm biết rõ tính tình của hắn, nếu như nhất định phải lấy mạng hắn, đổi thành cơ hội cho nữ nhi sống, hắn sẽ không chịu bị uy hiếp, hắn sẽ nhìn nữ nhi của mình chết, sau đó dùng cả Thiên gia, toàn bộ Hùng thị thậm chí toàn bộ mạng người Dĩnh Đô để tế! Muốn làm hắn mắc câu ngươi phải cho hắn nhìn thấy hy vọng. Bên cạnh hắn cao thủ như mây, bản thân hắn đã là Võ Phu chi cảnh tam phẩm, lại thêm thiên quân vạn mã bảo vệ, nếu như các ngươi có thể ám sát được hắn còn phải chờ đến bây giờ trơ mắt nhìn hắn phá Sở rồi lại diệt Càn sao? Đây, là cơ hội cuối cùng của chúng ta.
Đêm đó, Hoàng đế Sở Hoàng đột nhiên phát bệnh hiểm nghèo, truyền chiếu mệnh Thái tử tạm thời nắm quyền giám quốc. Tin tức này vừa truyền ra đã chấn động Dĩnh Đô nhưng rất nhanh lại bị đè xuống.
Bách tính tầng chót thị thị phi phi nói gì không quan trọng, các thần tử và nhóm quý tộc thật sự có thể nắm giữ cục diện hiện nay của quốc gia này lại cho rằng bệ hạ đã nhận thua hoàn toàn. Chủ động chuẩn bị cho việc thoái vị, trước hết để cho Thái tử giám quốc.