Hàn Lão Ngũ nhất thời kinh ngạc không ngớt, lúc này rõ ràng biết không được trì hoãn, cho tiếp tiếp tục giục ngựa bắt đầu chạy trốn.
Chạy trốn một khoảng cách về sau, Hàn Lão Ngũ còn quay đầu về liếc mắt nhìn, phát hiện vị kỵ sĩ Yến nhân kia vẫn còn đứng chỗ đó, thấy mình nhìn hắn, đối phương thoạt nhìn hơi bất mãn vung vung tay, như đuổi một con ruồi, giục mình lăn nhanh lên!
Kẻ này, thực sự quá mức hung hăng rồi!
Trong lúc nhất thời, trong lòng Hàn Lão Ngũ có một loại phẫn nội bị khinh bỉ, đối phương cảm giác mình không đủ phân lượng, chẳng đáng giết mình sao?
Kém chút, Hàn Lão Ngũ muốn giục ngựa quay đầu lại quyết đấu với tên Yến cẩu dám xem thương hắn.