Ngẫm lại xem, chờ sau chờ mình lớn tuổi, tóc nửa trắng, ngồi ở trên ghế thái sư.
Nữ Kiếm Tiên mang khí chất trác tuyệt, vừa gọi mình là nghĩa phụ, vừa cắn chặt môi giẫy giụa không muốn giết mình.
Mình ngồi ở đàng kia, nhìn nàng từng bước từng bước cầm kiếm đi tới, nhìn nàng đang khóc, nhìn nước mắt trong viền mắt nàng.
Bản thân không nhúc nhích, duy trì uy nghiêm, gầm nhẹ một tiếng nói với nàng:
- Ngươi còn do dự cái gì, không phải ngươi nói muốn giết lão phu sao!