Trên mặt Trịnh Phàm rất bình tĩnh, trong lòng lại hơi hoảng, theo bản năng muốn cắn mấy cái móng tay.
Tứ Nương đã sớm đem hạt hướng dương nhạt vào trong tay Trịnh Phàm, Trịnh Phàm cũng cắn hạt hướng dương.
Bách Lý Kiếm dừng bước, Bách Lý Hương Lan tiếp tục hướng phía trước, sau khi đi một đoạn, cũng ngừng lại, ánh mắt của nàng rơi trên người tiểu kiếm đồng ngồi trên vai Phiền Lực.
- Thả nàng, các ngươi, có thể rời đi.
Hiển nhiên trong mắt huynh muội Bách Lý gia, mệnh của tiểu kiếm đồng còn nặng, còn quý hơn Trịnh Phàm hơn nhiều.