Trịnh Phàm cầm khăn mặt chà xát một cái, nói:
- Đây là chuyện không cách nào giải quyết.
Nếu trên sọ não ngươi còn cầm cờ hiệu "Yến nhân", ngươi tự nhiên phải trả giá lớn và có nghĩa vụ này.
Cũng may lúc trước Tứ Nương ở kinh đô, tham ô không ít của cải, sau đó lại có kho báu Hách Liên gia bổ sung, hơn nữa tiền hàng từ bên trong mộ của Phúc Vương sắp được đội buôn trở đến đây, phải nhờ những thứ "Tiền bẩn" này, Thịnh Lạc thành mới không phá sản dưới quy mô xây dựng như vậy.
Cho nên, Trịnh Phàm bỗng nhiên cũng có chút lý giải và đồng cảm cho những tham quan kia, lúc nào cũng "Đói bạc" rồi!