Bên này còn đang ăn mừng tiết vạn phúc, mà bên kia trong chủ doanh, một nam tử gầy nhom đang ngồ trên giường da do da tuyết lang chế thành, ngón tay trái nhẹ xoa vét sẹo trên mặt, lộ vẻ suy tư.
Hắn là Dã Nhân vương, nhìn vẻ ngoài rất khó để nhìn ra tuổi của hắn, bởi hơn mười năm trước hắn thế nào, mười năm sau hắn vẫn vậy.
Dù là Ngang Đạt cùng theo hắn ra ngoài lang bạt, hiện cũng đã hiện vẻ phong sương, mà hắn, năm tháng như bỏ qua hắn.
Người Yến tới, như vậy, Ngang Đạt cùng Khuyết Mộc đã chết trận rồi.
Dã Nhân vương đưa tay ra, bưng chén trà trước mặt, uống một hớp trà lạnh.