Sau khi nghe xong, Hầu gia gật gật đầu, chỉ vào Trịnh Phàm cười mắng:
- Thơ của người ngược lại không thú vị, từ xưa đến nay, có thi sĩ nhìn vọng sơn cao chót vót, trong lòng xuất khẩu thành thơ. Có người nhìn bờ biển, ai thán vô biên vô nhai. Có người nhìn cỏ lá buông xuống, nói hết trăm chuyển ngàn sầu...
Tĩnh Nam Hầu dừng một chút, nói:
- Thơ từ đơn giản vốn là mượn ngoại cảnh nói tiếng lòng. Bản thân ngươi đơn giản chính là hạ bút thành văn, để bài thơ này không xuất phát thật sự tiếng lòng của ngươi.
Tuy Tĩnh Nam Hầu lấy vũ lực cá nhân và tài dụng binh như thần nổi tiếng, nhưng trình độ văn hóa không hề thấp, dù sao hắn cũng xuất thân từ vợ cả Điện gia.