TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 1066: Vu Thị Lại Dọa Bệnh

Thư Dư muốn mua ngựa, hơn nữa nhờ Đinh Nguyệt Hoa giúp nàng tìm kiếm không phải bí mật, làm bà bà của Đinh Nguyệt Hoa, Vu thị tự nhiên sớm đã biết.

Trong lòng bà ta ghi hận Thư Dư, caíbkhác làm không được, muốn cho con ngựa trắng mà nàng tâm tâm niệm niệm nửa tháng thất bại còn không đơn giản sao?

Quả nhiên, Trương huyện chúa bên kiabvừa thu đượcntin tức bà ta nàng làm người truyền ra, lập tức tìm tới Ngũ gia muốn hai con ngựa trắng kia. Ai biết Ngũ gia lại không biết tốt xấu, nói hai con ngựa kia sinh bệnh.

Được lắm, vậy vẫn luôn bệnh đi.

Nhưng cùng lúc đó, Trương huyện chúa cũng biết được Đinh Nguyệt Hoa muốn hai con ngựa trắng kia là vì đưa cho Lộ hương quân làm lễ vật sinh nhật.

Trương huyện chúa trong chuyện hai con ngựa không chiếm được thượng phong, trong lòng khẩu khí này chẳng những không ra còn càng thêm buồn bực, lúc này mới vào ngày Thư Dư cập kê mà chạy đến Lộ gia, muốn hung hăng làm nhục nàng một phen trước mặt bá tánh, làm nàng mang tai mang tiếng, miễn cho tự cho mình rất cao, không biết cái trời cao đất rộng.

Ai biết, mất mặt thế nhưng là chính nàng ta.

Trương huyện chúa còn không biết những việc này ngầm có bóng dáng Vu thị, nhưng Đinh Nguyệt Hoa hôm qua từ Lộ gia về nhà, lại trong lúc vô tình nghe được bà ta cùng Mai thị cãi nhau, ẩn ẩn nhắc tới chuyện này.

Nàng lúc này mới tức giận không thôi, trong cơn tức giận ép hỏi Vu thị, đem sự tình tiền căn hậu quả hiểu biết rõ ràng.

Vu thị cũng là bị chỗ dựa của Thư Dư làm cho cả kinh rồi, nếu không sẽ không toàn bộ khai hết.

Đinh Nguyệt Hoa sau khi nghe xong thiếu chút nữa nhịn không được muốn động thủ, chỉ là đối phương là bà bà của nàng, nàng đánh không được mắng không xong, cuối cùng chỉ có thể nghẹn một bụng tức. Sau đó chạy đến Đông Cổ huyện mau chóng đem hai con ngựa kia lại đây, đưa cho A Dư coi như bồi tội.

Thư Dư nghe nàng nói xong, hơi hơi nhíu mày, “Bà bà cô là bà bà cô, cô là cô, chuyện bà ta làm, không cần cô tới bồi tội.”

“Nói là nói như vậy, nhưng truy nguyên, đều là bởi vì ta.”

Thư Dư là vì giúp nàng phân gia, mới có thể rơi vào Vu thị oán trách cùng trả thù.

Thư Dư rất là bất đắc dĩ, “Chiếu như cô tính, ta có phải không nên nhận thức cô luôn không?”

“Cô tính gì mà xa như vậy.” Đinh Nguyệt Hoa thở dài một hơi, chỉ có thể xoa xoa thái dương, “Kia như vậy, hai con ngựa trắng coi như là bà bà ta bồi tội cho cô đi, quay đầu lại ta tìm bà ta đòi tiền. Bà ta hiện tại sợ muốn chết, đang lo lắng cô biết bà ta sau lưng làm những động tác nhỏ đó, sẽ trả thù bà ta. Ta hỏi bà ta đòi tiền, bà ta không dám không cho.”

Nàng không nói chính là, Vu thị lần này lại bị dọa bệnh.

Thư Dư lúc này mới không nói đến chuyện đưa tiền mua ngựa nữa, dù sao lấy bản lĩnh của Hướng Vệ Nam, từ Trương huyện chúa bên kia hỏi xong thì hơn phân nửa cũng có thể kéo tơ lột kén tra được Vu thị.

Có lẽ Vu thị còn phải ra một đợt máu, ăn đủ giáo huấn.

Thư Dư không hề chú ý Vu thị, nàng lúc này nhìn con ngựa trắng trước mắt, ý niệm muốn đi kinh thành càng ngày càng cường liệt.

Thậm chí, có chút chờ không kịp.

Nàng hít sâu một hơi, quay đầu nói với Chu Xảo, “Đại tẩu.”

Chu Xảo thấy nàng cùng Đinh Nguyệt Hoa nói xong rồi, lập tức đi tới, “Làm sao vậy, A Dư?”

“Ta có chút việc gấp phải trở về, làm phiền đại tẩu cùng đại bá bọn họ nói một tiếng. Còn khế thư của Dư Đạo, để Đại Ngưu ca cùng hắn ký cũng được.”

Chu Xảo ngẩn người, “Bây giờ lập tức đi về?”

“Ân.”

Bên kia Ứng Tây đã phi thường cơ linh chạy đến bên ngoài thôn trang, đem xe la đuổi lại đây.

Thư Dư lên xe, đối với Chu Xảo phất phất tay, liền cùng Đinh Nguyệt Hoa mang theo hai con ngựa kia, đi thẳng về huyện thành.

Nàng không cùng Đinh Nguyệt Hoa hàn huyên thêm, tới phổ Phong Hoài liền đường ai nấy đi, từng người về nhà.