TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 1092: Kinh Gia, Thường Thị

Thư Dư lần đầu tiên nhìn thấy Thường thị, đã biết đây là vị phu nhân rất biết nhìn xa trông rộng.

Hơn nữa, rất được Kinh đại nhân coi trọng.

Bằng không Kinh đại nhân đi Đông An phủ, sẽ không mang theo nàng, cũng sẽ không làm nàng ấy lén lút gặp mặt mình.

Thường thị sẽ đi gặp nàng, hiển nhiên Kinh đại nhân rất nhiều chuyện cũng không gạt nàng ấy, thậm chí hai vợ chồng là thuộc về loại kề vai chiến đấu.

Vị Thường thị này, không chỉ là hiền thê nội trợ ở hậu viện mà thôi.

Kinh Chỉ Sam rời đi, Thường thị mới cùng Thư Dư nhắc tới chuyện cũ.

Nàng hỏi Thư Dư tình huống ở Giang Viễn huyện, hỏi hiện trạng của biểu muội nàng Đặng thị, cũng hỏi nàng lúc trước ở Lâm Chương phủ hiểu biết.

Hai người nói rất nhiều, nhưng Thường thị lại không đánh vỡ hỏi nàng tới kinh thành có chuyện gì quan trọng.

Thư Dư cũng bồi nàng nói chuyện phiếm, cứ việc nàng nóng lòng muốn biết sự tình Cung gia, nhưng nàng không rõ ràng lắm Thường thị biết được bao nhiêu nội tình, về thân thế của Mạnh Duẫn Tranh nàng càng không thể gặp người liền nói.

Nàng cùng Thường thị, rốt cuộc không phải rất quen thuộc.

Thường thị cũng là người cực kỳ có chừng mực, nàng đoán Thư Dư là có việc tìm Kinh đại nhân, trên đường thật ra đề ra một câu, “Phu quân ở Đại Lý Tự đương trị, gần đây Đại Lý Tự công việc bận rộn, nhưng mà hắn buổi sẽ trở về một chuyến.”

Như thế, Thư Dư cũng chỉ có thể an tâm chờ.

Cơm trưa là Kinh Chỉ Sam lo liệu, nhìn ra được, nàng tuổi tác như bây giờ, Thường thị đã đem nàng bồi dưỡng như đương gia chủ mẫu.

Thư Dư còn có chút cảm khái, thời buổi này cô nương mười hai mười ba tuổi đã có thể đảm đương như vậy.

Tới buổi chiều, cô nương này lại bắt đầu xem sổ sách an bài hạ nhân làm việc, bộ dáng thập phần bận rộn.

Thư Dư ở Kinh gia xoay chuyển, trừ gặp qua đại cô nương ra, còn gặp được con vợ lẽ Nhị cô nương, con vợ cả đại thiếu gia, cùng với tiểu nhi tử Thường thị sở sinh mới năm tuổi.

Mặc kệ là con vợ cả hay là con vợ lẽ, bọn họ đối với Thường thị đều thực tôn kính.

Kinh gia hậu viện to như vậy, bị Thường thị quản lý hòa thuận, tựa như cái thùng sắt.

Thư Dư thật sự nhịn không được bội phục nàng, trách không được nàng đi Giang Viễn huyện một chuyến không lâu, Đặng thị cùng Giang Nghĩa liền hạ quyết tâm đoạt được gia sản Giang gia.

Tới giờ Mùi, Kinh đại nhân quả nhiên đã trở lại.

Hắn nhìn thấy Thư Dư thì thập phần kinh ngạc, ngay sau đó bừng tỉnh đại ngộ, làm nàng đi theo mình đến thư phòng.

Lúc ấy Kinh Chỉ Sam cũng ở đó, thấy thế không khỏi hơi hơi mở to hai mắt nhìn, nhìn bóng dáng hai người rời đi, quay đầu nhìn về phía Thường thị, “Mẫu thân, này……”

Thường thị cười nói, “Lộ cô nương vốn dĩ chính là tìm phụ thân ngươi, nàng chính là vị cô nương kính hiến túi tạo nhiệt, được Hoàng Thượng sách phong thành hương quân.”

Kinh Chỉ Sam ngạc nhiên xoay đầu, lại đi xem bóng dáng kia, thế nhưng đột nhiên có loại cảm giác đối phương cả người đều cao lớn hơn không ít.

Thường thị buồn cười, “Có phải ngay từ đầu còn tưởng nàng danh điều chưa biết lại là tiểu địa phương lại đây, cho rằng nàng là đối với nhà chúng ta có việc muốn nhờ?”

Kinh Chỉ Sam xấu hổ cúi đầu, “Là ta hẹp hòi.”

“Ngươi rốt cuộc còn nhỏ, về sau từ từ tới, thấy được nhiều, cũng học được biết xem người.”

Kinh Chỉ Sam hơi tưởng tượng, liền hiểu được. Nếu thật muốn leo lên nhà bọn họ, vị Lộ hương quân kia cùng mẫu thân nói chuyện, sẽ không thản nhiên tự tại như vậy, tóm lại sẽ hơi phục thấp mới phải.

Nàng lần nữa nhìn về phía Thư Dư, chỉ là nàng lúc này đã đi theo Kinh đại nhân vào thư phòng.

Kinh đại nhân rót cho nàng một ly trà, “Lộ hương quân ngàn dặm xa xôi tới kinh thành, là vì chuyện Cung thiếu gia đúng không. ”

Cung thiếu gia? Đúng nha, Mạnh Duẫn Tranh tại đây là họ Cung mà.

Nhưng mà lúc Kinh đại nhân nhắc tới Mạnh Duẫn Tranh, biểu tình lại có vài phần vi diệu.