Thư Dư nói, “Khoảng thời gian trước kinh thành nhân tâm hoảng sợ, ta lại càng không tiện đi tìm ngài. Hiện tại đã trần ai lạc định, ta xác thật là chuẩn bị tới cửa bái phỏng.”
Khi nói chuyện, nàng đứng dậy đi sang phòng bên cạnh cầm cái túi ra.
“Ta còn phải cảm ơn ngài đưa cho ta lễ cập kê, ta rất thích. Lần này tới kinh thành, cha mẹ ta cũng chuẩn bị chút đặc sản Giang Viễn huyện, vốn dĩ lần trước định mang sang cho ngài.”
Thích Thiền không cùng nàng khách khí, đem đồ vật nhận lấy, đưa cho tùy tùng trong viện.
Hai người lại hàn huyên vài câu, Thích Thiền mới rốt cuộc nhớ tới mục đích lần này lại đây của mình.