Ứng Tây một lần nữa đóng lại cửa phòng, đi trở về sờ sờ thân bình, xác thật là nóng.
Nhưng mà Thư Dư mới vừa ăn cháo tổ yến xong, trong bụng đều là hơi nước, không muốn uống nước lắm. Hơn nữa cháo tổ yến kia làm rất vừa vặn, cũng không ngấy.
Huống chi, ban đêm nhiệt độ không khí tuy rằng thấp, nhưng Thư Dư vẫn càng muốn uống nước lạnh hơn.
Nàng không động vào bình nước nóng kia, đi thẳng đi rửa mặt, sau khi trở về buồn ngủ không chịu được, nằm xuống không đến một lát liền ngủ rồi, căn bản không nghĩ muốn uống nước.
Vừa ngủ chính là gần một canh giờ rưỡi, bên tai Thư Dư truyền đến thanh âm thấp thấp của Ứng Tây, “Tiểu thư, tiểu thư?”