Vị Quách đại phu này xem bệnh rất tùy hứng, nhưng do tiền thuốc tiền khám của hắn đều rẻ, cho nên một số người bệnh khám bệnh không nổi, chỉ có thể tới tìm hắn.
Thư Dư nhìn đến đây, quyết đoán nhấc chân đi vào.
Quách đại phu ngẩng đầu nhìn nàng một cái, hỏi, “Nơi nào không thoải mái?”
“Gần đây ăn uống không tốt, thường xuyên ăn không thấy ngon. Mẹ ta nói, thời tiết quá nóng có chút thượng hoả, nghỉ ngơi mấy ngày thì tốt rồi. Ta cảm thấy vẫn nên tới tìm đại phu nhìn xem thì tốt hơn, nghe nói Quách đại phu y thuật cao minh, còn có thuốc mỡ tổ truyền bao trị bách bệnh, cho nên ta muốn Quách đại phu xem cho ta.”
Quách đại phu bị nàng một câu y thuật cao minh khen đến tâm tình sung sướng, gật gật đầu bảo nàng ngồi xuống, sau đó liền làm bộ làm tịch bắt đầu chẩn mạch.
Không bao lâu liền buông tay, nói, “Vấn đề không lớn, xác thật là có chút thượng hoả. Nếu mà ngươi muốn khỏi sớm một chút thì thuốc mỡ này của ta vừa vặn có công hiệu trừ hoả, giá cả cũng không đắt, ngươi nếu như muốn, ta có thể bán cho ngươi. Không muốn cũng không sao, qua một hai tháng nữa cũng có thể khỏi.”
“Còn phải một hai tháng? Ta hiện tại nói chuyện đều khó chịu đây.” Thư Dư cố ý ngạnh cổ, nói chuyện xác thật có chút nghẹn ngào, “Ta muốn mua.”
Cũng không đắt, mười lăm văn tiền.
Thư Dư lấy ra tiền đồng, Quách đại phu liền từ phía dưới quầy lấy ra một hộp thuốc mỡ cho nàng.
Thư Dư nói cảm tạ, cầm thuốc mỡ sung sướng rời đi.
Vừa muốn ra cửa, không biết như thế nào, một con mèo đột nhiên từ bên ngoài đi đến.
Thư Dư quay đầu hỏi Quách đại phu, “Đại phu, con mèo này là của nhà ngươi sao? khá xinh đẹp đấy chứ.”
“Không phải, nhà ta không nuôi mèo, không biết từ nhà ai chạy tới.”
Thư Dư ‘ nga ’ một tiếng, tiếp tục đi ra ngoài, con mèo kia lại đột nhiên chặn ở bên chân nàng kêu meo meo.
Thư Dư ngồi xổm xuống, duỗi tay sờ sờ đầu nó, “Được rồi, ngươi mau về nhà đi, ta cũng phải về đây.”
Nói xong lại đứng lên, trong lúc đứng lên ngồi xương này, thuốc mỡ trong tay áo không hề dự liệu bị rớt ra, rơi trên mặt đất, cái nắp trực tiếp mở ra.
Con mèo vốn đang ở bên chân nàng tốc độ thập phần mau lẹ nhảy lên phía trước, nhào vào trên thuốc mỡ kia liền bắt đầu ăn.
Thư Dư kinh hãi, “A, thuốc của ta, ngươi sao có thể ăn chứ?”
Nàng tiến lên muốn đuổi con mèo ra, lại có chút sợ, hoang mang lo sợ. Bên cạnh có người bệnh thấy thế, liền tới hỗ trợ.
Ai biết người bệnh kia mới vừa nắm sau cổ con mèo, trong tay trầm xuống, con mèo thế nhưng trực tiếp mất đi ý thức, ngã xuống một bên, giống như không có hơi thở.
Một màn này làm mọi người ở đây nháy mắt ngây người, ngay sau đó, Thư Dư đột nhiên thét chói một tiếng, “A, mèo đã chết, nó ăn thuốc mỡ của Quách đại phu xong thì chết rồi.”
Nói rồi vội xoay đầu, gắt gao trừng mắt Quách đại phu, “Ngươi, ngươi cho thuốc có độc, ngươi cư nhiên lấy loại này dược này cho người bệnh, ngươi muốn hại chết người sao?”
Những người bệnh khác cũng phản ứng lại đây, sôi nổi tiến lên kêu gào.
Thư Dư xông lên đem mười lăm văn tiền mới vừa đưa cho Quách đại phu kia đoạt trở về, còn lật đổ cái bàn, “Ngươi cái lang băm này, ngươi muốn mưu tài hại mệnh.”
Những người khác cũng tới đoạt, đặc biệt còn có mấy người bệnh đã thanh toán tiền còn đang chờ bốc thuốc, đem Quách đại phu đẩy vào góc tường, đem quần áo hắn đều lột hết.
Thư Dư nhân cơ hội từ giữa đám người chui ra, nhặt lên hộp thuốc mỡ trên mặt đất kia, bế lên con mèo đang hôn mê, đối với những người đứng ở cửa vây xem nói, “Là ta gián tiếp hại chết nó, ta đi tìm xem chủ nhân con mèo này là ai, nhận lỗi với người ta.”
Nói xong liền nức nở chạy ra khỏi y quán, cũng không quay đầu lại.