Mạnh Duẫn Tranh đem dược đưa cho Hà thẩm, giới thiệu với bà ấy, “Đây là vị hôn thê của ta A Dư, ngươi kêu nàng Lộ cô nương là được. Nàng một đường cưỡi ngựa lại đây bị thương, ngươi giúp nàng bôi dược một chút.”
Vị hôn thê??
Hà thẩm ngơ ngác tiếp nhận bình dược, khiếp sợ nhìn về phía Thư Dư.
Người sau đối với nàng cười gật đầu, “Phiền toái.”
Hà thẩm đột nhiên hoàn hồn, mắt thấy Mạnh Duẫn Tranh đi ra ngoài, mới có chút khẩn trương nói lắp nói, “Cô, cô nương không cần khách khí, không biết cô nương bị thương nơi nào, ta, ta giúp ngài xem xem.”