Lộ Tam Trúc mở to hai mắt nhìn, như này cũng có thể bị đánh?
Hắn nuốt nuốt nước miếng, “Vậy Trương Thụ gặp được khẳng định là loại người này, việc này của hắn nháo đến lớn như vậy mà.”
Thư Dư cảm thấy cũng tốt, “Được rồi, bởi vậy, chúng ta cũng không cần lo lắng Trương Thụ sẽ đến trả thù nữa nhé.” Một cái người mù người câm, còn là người gièm pha quấn thân, chỉ sợ ngay cả ra cửa đều khó khăn.
Hơn nữa Trương Thụ thành cái dạng này, cũng không cách nào lại đi làm công ngắn hạn. Trương gia đại phòng nhị phòng đều là người ích kỷ, khẳng định không vui lòng nuôi một tiểu thúc ‘ có bệnh ’ như vậy đâu.
Ngày lành của Trương gia, còn ở phía sau đấy.
Lộ Tam Trúc nói xong cái đại sự kiện này,ngồi một lúc rồi lại đi ra ngoài, hắn còn phải đi nói cho những người khác nữa chứ.
Thư Dư cảm thấy tam thúc thật là có cái miệng rộng.
Nhưng mà cái miệng rộng đến buổi tối sau khi trở về, lại nói cho bọn họ một đại tin tức nữa.
“Nương, nhị ca, ta lại tới nữa này, ta nói cho các ngươi một chuyện, người Trương gia đã trở lại.”
Lộ Nhị Bách lần này không ngừng động tác trên tay, A Dư bảo hắn làm người mẫu, hắn đã làm xong hai cái, nhưng vẫn còn chưa đủ, còn phải tranh thủ thời gian làm vội mới được.
Đối với Lộ Tam Trúc bộ dáng đại kinh tiểu quái, hắn đã nhìn nhiều thành quen.
Cho nên hắn vừa làm việc vừa hỏi, “Đã trở lại? Trương Thụ trị khỏi rồi à?”
Lộ Tam Trúc liều mạng lắc đầu, “Trị không hết, ta nghe nói, Nghiêm thôn trưởng Đại Nghiêm thôn cũng cùng nhau đi theo đến huyện thành. Dù sao cũng là có kẻ cắp lặng yên không một tiếng động xâm nhập Trương gia, còn đem người hại thành như vậy, Nghiêm thôn trưởng dự định là báo quan, để bộ khoái hỗ trợ tra một chút. Ai biết, đi huyện thành mới biết được, hóa ra Chu Kiến kia cũng bị cắt đầu lưỡi chọc mù hai mắt, bộ khoái kia đã ở Chu gia vội đến xoay quanh.”
“Chu Kiến?” Lộ Nhị Bách nhíu mày, “Cái nam nhân mà cùng với Trương Thụ đấy á?”
“Đúng vậy.” Lộ Tam Trúc dùng sức gật đầu, “Nhưng mà bộ khoái đem Chu gia trong ngoài đều tra xét hết một lượt, cũng không phát hiện chút manh mối nào.”
Hai người có kết cục giống nhau như đúc, làm cho mọi người biết được đều trong lòng run sợ.
Nhưng cũng còn may, phần lớn mọi người đều cảm thấy, đây là có người không quen nhìn bọn họ Long Dương chi phích, mới có thể nhằm vào hai người này xuống tay.
Chỉ là, lúc này Thư Dư càng thêm xác định người xuống tay là ai rồi.
Chuyện của Trương gia đối với Lộ gia mà nói cũng không liên quan. Dù sao Đại Nha cùng Trương Thụ đã không còn quan hệ, cho nên bọn họ nghe một chút là được.
Hiện giờ Lộ gia còn phải bận rộn chuyện khai trương cửa hàng trang phục, Đại Nha sau khi trở về, tốc độ Nguyễn thị làm quần áo đã nhanh hơn không ít, trang phục trong phòng đã treo vài kiện rồi.
Thư Dư nhìn thành phẩm rất vừa lòng, đặc biệt là sau khi nàng thử qua, càng thêm khẳng định tay nghề của Nguyễn thị cùng Đại Nha, tình hình càng ngày càng tốt lên, cũng an tâm không ít.
Ngày kế, Thư Dư lại đi huyện thành một chuyến.
Trịnh công đã đang làm công tác hoàn thiện, ngày mai là có thể bàn giao rồi.
Thư Dư chuẩn bị tiền công cho Trịnh công trước để riêng sang một bên, lại đem đồ vật cần mua phải dùng đến ngân lượng cũng để sang một bên nữa. Sau đó nhìn mười mấy lượng bạc dư lại, ôm ngực cảm giác tim đau thắt.
Nhìn chút tiền ít ỏi này của nàng xem, nhìn xem, mua này mua kia, còn dư lại có chút xíu như này.
Nhưng cho dù chỉ có chút bạc này, Thư Dư vẫn là lên phố mua điểm tâm, đi tìm Mạnh Duẫn Tranh.
Nhìn thấy Thư Dư lại đây, Mạnh Duẫn Tranh một chút cũng không cảm thấy kỳ quái, bình tĩnh mời người tiến vào, rót nước đặt trước mặt nàng.
Chính là khi nhìn thấy nàng mang điểm tâm đến, hơi hơi nhíu mi một chút.
Thư Dư theo tầm mắt hắn, đem điểm tâm đặt ở trên bàn, cười nói, “Nói như thế nào thì ngươi cũng đã giúp ta, cái này là muốn cảm kích.”