TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 175: Vết Thương Trên Mặt Có Như Thế Nào

Nữ tử đối dung mạo của bản thân vốn dĩ đã để ý, càng đừng nói đến nữ tử còn chưa thành thân, nếu như trên mặt để lại một vết sẹo, tương lai việc hôn nhân đều sẽ thực gian nan.

Tiểu Vân cảm thấy về sau cho dù vết sẹo trên mặt tiểu thư không hết hẳn được, nhưng có biện pháp che một chút thì tóm lại là vẫn tốt hơn một chút.

Thư Dư trầm tư một lát, gật gật đầu, “Được, ta đi qua nhìn xem tiểu thư nhà ngươi một chút.”

Tiểu Vân trên mặt vui vẻ, “Thật sự? Đa tạ Lộ chưởng quầy, đa tạ.”

“Không cần, nhưng mà ta muốn mang người đi cùng, làm trợ thủ cho ta.”

Tiểu Vân vẫn là chần chờ một chút, cuối cùng cắn răng một cái, gật gật đầu, “Có thể.”

“Chờ ta một lát.”

Thư Dư đi ra ngoài, đi đến phía trước cửa hàng, tìm được Đại Nha đang bận việc, “Tỷ, muội phải đi Đinh phủ một chuyến, giúp Đinh cô nương hoá trang, tỷ đi cùng muội đi, làm trợ thủ.”

Đại Nha chỉ chỉ chính mình, “Tỷ? Nhưng, nhưng tỷ không biết làm, cái gì tỷ cũng đều không hiểu.”

Thư Dư cười nói, “Không sao đâu, tỷ cứ ở bên cạnh nhìn muội làm là được.”

“Vậy được, tỷ đi giúp muội lấy đồ.”

Đồ Thư Dư mang theo kỳ thật không nhiều lắm, nàng đem đồ hóa trang đi, còn lấy thêm hộp khư sẹo cao.

Vốn là chiều nay nàng chuẩn bị mang theo Tam Nha đi gặp Từ đại phu, nói chuyện mua bán phương thuốc khư sẹo cao này.

Hiện tại thì không kịp rồi, đi Đinh phủ trước xong rồi lại nói.

Thư Dư mang theo Đại Nha cùng Tiểu Vân đi ra ngoài, chỉ là khi tới cửa, nàng đột nhiên lại ngừng lại, tầm mắt dừng ở kiện quần áo màu thiên thanh mặc trên người người mẫu cách đó không xa.

Cái màu sắc này, hơn nữa cái kiểu dáng này ……

Thư Dư quyết đoán tiến lên, lột quần áo từ trên người người mẫu xuống.

Nguyễn thị trừng mắt, “A Dư, con làm gì vậy?”

“Con cũng mang theo xem sao, nương, đem cái hộp gấm kia lại đây giúp con.”

Hộp gấm này là Thư Dư chuẩn bị riêng, có khoảng ba bốn cái, lúc này vừa hay dùng tới.

Nàng gấp quần áo trên tay cẩn thận, tỉ mỉ đặt vào trong hộp, đậy lại rồi xuất phát.

Nơi này cách Đinh phủ cũng không gần, Thư Dư đem xe la cấp đuổi ra tới, ba người ngồi xe la đi.

Tới đại môn Đinh phủ, Thư Dư kinh ngạc nhìn quan binh canh giữ ở hai bên. Không chỉ có như thế, còn có không ít bá tánh đứng ở nơi đó chỉ chỉ trỏ trỏ, mơ hồ nghe thấy từ gì mà ‘ từ hôn ’‘ đáng thương ’.

Nàng nhìn về phía Tiểu Vân, người sau hơi có chút chột dạ, dời mắt không dám nhìn nàng.

Chỉ nhỏ giọng nói, “Chúng ta đi cửa sau.”

Thư Dư chưa nói cái gì, xe la hướng về phía cửa sau chạy tới.

Cửa sau cũng có một quan binh đang đứng thủ, ba người xuống xe, Tiểu Vân tiến lên nói mấy câu với quan binh kia, ngay sau đó mới mang theo hai người vào cửa.

Mãi cho đến vòng qua cửa thuỳ hoa, Tiểu Vân mới nói xin lỗi với Thư Dư, “Lộ chưởng quầy, thực xin lỗi, ta cũng không phải cố tình giấu ngươi đâu. Ta chỉ sợ ngươi biết quan binh còn canh giữ ở bên ngoài Đinh phủ, lo lắng gây hoạ thượng thân, không muốn lại đây.”

Kỳ thật vừa rồi lúc đi qua cửa nàng đã lo lắng đề phòng, sợ Thư Dư một khi không cao hứng, trực tiếp quay xe rồi.

Nhìn thấy Thư Dư cũng không nói gì, ngược lại đi theo vào Đinh phủ, Tiểu Vân lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Thư Dư đánh giá cảnh sắc Đinh phủ, có thể nói không hổ là làm nghề hái ra tiền? bên ngoài Đinh phủ nhìn thì không có gì, vào viện này mới biết được cái gì gọi là xa hoa điệu thấp.

Đối với lời của Tiểu Vân, nàng chỉ liếc nhìn lại, cười nói, “Ta xác thật không thích người khác giấu diếm mình, cho nên Tiểu Vân cô nương hiện tại có thể nói cho ta, vết thương trên mặt Đinh cô nương là như thế nào mà có chưa?”