TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 183: Chúng Ta Kiếm Tiền

Đinh thái thái cùng người Đinh gia lại vây quanh Đinh Nguyệt Hoa nhìn một lúc lâu, càng xem càng thấy hiếm lạ.

Đây là Đinh Nguyệt Hoa lần thứ hai trở thành tiêu điểm của mọi người, người vốn dĩ không được tự tin, lúc này mặt mang mỉm cười, cho dù nhìn vẫn nhu nhu nhược nhược, toàn thân lại phảng phất như phát ra ánh sáng.

Đinh gia đại thiếu nãi nãi xem đến thập phần tâm động, thấy thái thái cùng Đinh Nguyệt Hoa đang nói chuyện, lập tức lặng lẽ đi đến trước mặt Thư Dư, nhỏ giọng nói, “Lộ chưởng quầy, cửa hàng các ngươi, quần áo này còn có màu sắc khác nữa sao?”

Nàng chưa nói đến muốn Thư Dư hoá trang, trang dung duy trì được thời gian quá ngắn, hiện tại đã đến giờ này rồi, hóa xong cũng sắp đến bữa chiều.

Thật sự muốn hóa trang thì cũng phải chờ đến sáng ngày mai mới được, nhưng quần áo sao, vẫn có thể mua trước.

Thư Dư đánh giá đại thiếu nãi nãi, ngay sau đó cười nói, “Tuy màu sắc khác giống như vậy không có, nhưng cũng có thể đặt làm. Chính là…… dáng người Đại thiếu nãi nãi trước lồi sau vểnh, vô cùng thướt tha, không thích hợp kiểu dáng quần áo này. Chỗ ta thật ra có loại thích hợp, khi nào đại thiếu nãi nãi rảnh rỗi, có thể trước lại đây thử xem, ta chọn cho ngươi kiện quần áo bảo đảm hợp tâm ý Đại thiếu nãi nãi.”

Vị Đinh gia thiếu nãi nãi này không giống với Đinh Nguyệt Hoa dáng người hơi dẹt, nếu như cũng mặc loại quần áo mang theo giả áo choàng tay áo hơi phồng này, nhìn sẽ có vẻ hơi chắc nịch vạm vỡ.

Ân, cũng giống như quần áo nàng ấy hiện tại đang mặc trên người này, tuy rằng cũng cũng không tệ lắm, nhưng cũng không phải thích hợp.

Đại thiếu nãi nãi sửng sốt, ngay sau đó lại vui vẻ, “Được, vậy ngày khác ta đi xem.”

Nàng đương nhiên cũng không muốn mua quần áo giống với người khác, chỉ là Đinh Nguyệt Hoa mặc bộ quần áo này thật sự làm người ta nhìn không dứt mắt được. Nàng cảm thấy, mình so với Đinh Nguyệt Hoa đẹp hơn, vậy nếu mặc ở trên người nàng, tự nhiên càng kinh diễm hơn rồi.

Thư Dư thập phần vừa lòng, hôm nay thu hoạch không ít, chẳng những có tiền mặt, mà còn thông qua Đinh Nguyệt Hoa sống sờ sờ như này, khách hàng chắc chắn sẽ có thêm vài người.

Mới nghĩ, bên ngoài đột nhiên truyền đến thanh âm vui mừng, “Lão gia đã trở lại, lão gia đã trở lại.”

Người Đinh gia vừa nghe, nháy mắt vui mừng ra mặt, Đinh thái thái càng cao hứng hẳn, “Ta đã biết lão gia sẽ không có việc gì mà, đi đi đi, đi ra ngoài nhìn xem.”

Đinh Nguyệt Hoa cũng muốn đi ra ngoài, kết quả đi được hai bước lại bị Đinh thái thái giữ chặt một phen, “Con không cần đi, trên đầu con vẫn còn vết thương, lên giường nằm đi.” Nàng nhìn nữ nhi này bộ dáng mảnh mai thập phần vừa lòng.

Sau đó lại ra cửa, mặt không cảm xúc để tam cô nương đang quỳ trên mặt đất đứng dậy về phòng nghỉ ngơi.

Thư Dư nhìn một loạt thao tác này, trong lòng cảm thán, nội trạch nhà giàu quả nhiên không bình thường được mà.

Đinh thái thái đã mang theo những người Đinh gia khác đi ra ngoài, Đinh lão gia trở về đây là đại sự, trong phòng từ ầm ĩ trở nên an tĩnh, việc này diễn ra chỉ trong chớp mắt.

Thư Dư chuẩn bị cáo từ, “Nguyệt Hoa, chúng ta liền đi về trước. Đinh lão gia trở về, có lẽ các ngươi có rất nhiều lời muốn nói, chúng ta sẽ không ở đây quấy rầy. Về sau có chuyện gì, có thể trực tiếp tới phố Ninh Thủy tìm ta.”

Đinh Nguyệt Hoa không giữ lại, chỉ là hết cảm tạ rồi lại cảm tạ nàng, lúc này mới để Tiểu Vân dẫn người đi ra ngoài.

Thư Dư mang theo Đại Nha, vẫn từ đường cũ đi về.

Cửa sau đã không còn quan binh thủ vệ nữa, Đinh gia quả nhiên sẽ không xảy ra chuyện gì.

Thư Dư cùng Đại Nha lên xe la, một đường hướng về phố Ninh Thủy chạy tới.

Cho đến khi ra khỏi phạm vi tầm mắt của Tiểu Vân, Đại Nha mới đột nhiên kích động mở miệng, “A Dư, A Dư, chúng ta kiếm tiền, thật là nhiều bạc.”

Thư Dư buồn cười không thôi, “Bình tĩnh, tỷ, về sau sẽ càng có nhiều bạc hơn.”