TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 188: Nương Ngươi Là Keo Kiệt Tinh

Tam Nha ngẩn người, đầu nhỏ lắc như trống bỏi, “Con không cần đâu, con có mà.”

Thư Dư cũng nói, “Ăn quá nhiều sơn tra không tốt cho dạ dày, một chuỗi cũng đủ rồi, cha tự mình giữ ăn đi.”

Nghe nói không tốt cho thân thể, Lộ Nhị Bách không tiếp tục kiên trì nữa, chỉ là sờ sờ đầu tiểu nữ nhi của mình, nhìn nàng bộ dáng vui sướng hài lòng, khẽ cười lên.

Thư Dư một đường trở về lại mua không ít thứ, trong tay có tiền nàng lập tức không thể kìm chế nổi dục vọng mua sắm của chính mình nữa rồi.

Lộ Nhị Bách khuyên vài lần cũng không khuyên nổi nàng.

Cũng may những thứ nàng mua đều không đắt, chỉ là một vài đồ ăn vặt nhỏ, rõ ràng là đặc biệt mua về cho mọi người ăn.

Xe la ngừng ở cửa nhà hẻm Lưu Phương, mọi người đều đã chuẩn bị xong cơm nước, chỉ còn chờ bọn họ trở về.

Tam Nha từ chỗ Lộ Nhị Bách cầm một chuỗi đường hồ lô, sau khi xuống xe liền lót tót chạy vào bên trong, “Ca ca, ca ca, cho ca ăn ngon này.”

Đại Hổ đang cầm cây chổi hự hự quét rác, nghe được thanh âm đột nhiên ngẩng đầu lên, sau đó một chuỗi đường hồ lô hồng diễm diễm nằm ngay dưới mí mắt hắn.

Đại Hổ ngơ ngẩn, nhìn về phía Tam Nha đối diện.

Nàng nghiêng đầu, vừa ăn hồ lô của mình, vừa đưa chuỗi đường trong tay còn lại cho ca ca, “Cho ca này, nhị tỷ mua đấy, chúng ta mỗi người đều có, ăn rất ngon.”

Đại Hổ hai mắt sáng lấp lánh, vội nhận lấy.

Hai huynh muội nhìn nhau cười, vừa cắn đường hồ lô vừa ngồi cùng nhau cười.

Thư Dư nhìn đến bật cười, thế giới của tiểu hài tử quả nhiên rất dễ dàng thỏa mãn, có được một chuỗi đường hồ lô, tựa như có được cả thế giới vậy.

Thư Dư lại đem chỗ đường hồ lô còn lại chia cho mọi người, Đại Ngưu có chút ngượng ngùng gãi gãi đầu, “Ta cũng có á?”

Đại Ngưu hôm nay cũng không quay về, miễn cho ngày mai còn phải chạy tới, quá phiền toái.

Nhưng mà đêm nay hắn không ngủ ở đâu, ăn xong cơm chiều sẽ đi cửa hàng bên kia ngủ.

Mấy ngày này hắn đi theo bận rộn trong ngoài, Thư Dư cũng biết tuy là đường ca, nhưng cũng không thể để hắn bận việc không công cho mình được, tóm lại là phải cho chút tiền công.

Lão thái thái cũng rất tán đồng với ý tưởng của nàng, nhưng mà Đại Ngưu không đồng ý.

Lão thái thái đánh hắn vài cái, “Cháu cuối năm đã phải thành thân rồi, nương cháu kia là cái đồ keo kiệt tinh, trong tay cháu không tồn chút tiền, về sau tức phụ cháu muốn ăn chút gì đó, chẳng lẽ còn phải dùng của hồi môn của nàng?”

Đại Ngưu nháy mắt nghĩ tới tình huống của Đại Nha, lập tức lắc đầu, “Đương nhiên sẽ không.”

Lão thái thái liền đem một chuỗi tiền đồng chụp vào trong tay hắn, đem lòng bàn tay hắn đều chụp đỏ, “Nếu sẽ không, vậy thì phải tính toán cho bản thân. Về sau thành thân, cháu và tức phục cháu chính là một gia đình nhỏ riêng biệt rồi, cháu là nam nhân, phải làm chỗ dựa cho tức phục cháu chứ, tiền là thứ cần nhất, hiểu hay không?”

Đại Ngưu hiểu, cho nên cuối cùng do dự một chút, vẫn nhận lấy chuỗi tiền kia.

Lão thái thái lúc này mới vừa lòng, “Cuối cùng Lộ gia trưởng tôn nhà chúng ta cũng không bị nương cháu giáo dục thành cái đầu gỗ ngu hiếu rồi.”

Người bà nội nói chính là nương hắn, Đại Ngưu chỉ có thể cười gượng một tiếng, không dám phản bác gì.

Lão thái thái lúc này mới đuổi hắn về cửa hàng ngủ.

Đại Ngưu đi rồi, Thư Dư liền đem tiền bán phương thuốc khư sẹo cao ra.

“Vừa lúc, thừa dịp trước khi khai trương ngày mai, chúng ta đem sổ sách hạch toán một chút, sau này lại kiếm lời, cũng dễ dàng ra được con số.”

Nhìn ngân phiếu trên bàn, lão thái thái cùng Nguyễn thị đều có chút cảm giác tam quan vỡ vụn.

A Dư đi ra ngoài một chuyến, lại kiếm lời 150 lượng bạc?

Chẳng lẽ thật là do các nàng thấy việc đời quá ít, cho nên không biết hiện tại kẻ có tiền nhiều như vậy sao?