TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 191: Khai Trương

Sự tình cho Đại Hổ đọc sách cứ như vậy được định ra, chờ đến sau khi khai trương cửa hàng xong, lại tìm kiếm học đường thích hợp cho hắn.

Ngày hôm sau, cả nhà đều dậy thật sớm, mặc vào quần áo mới tinh, tề tề chỉnh chỉnh đi về phố Ninh Thủy.

Phố Ninh Thủy sáng sớm đã có vài cửa hàng đã mở cửa, thời điểm Thư Dư tới cửa hàng, Đại Ngưu cũng vừa lúc mở cửa lớn ra.

Lão thái thái lúc trước đã tính toán canh giờ, tới đúng giờ Thìn là kịp lúc khai trương.

Đại Ngưu đem pháo ra chuẩn bị đốt, đồ ăn vặt cũng chuẩn bị đầy đủ hết.

Chưởng quầy mấy cửa hàng cách vách đều nhìn về phía bên này, về tin tức Lộ gia mở cửa hàng trang phục, phần lớn những thương gia xung quanh đều không xem trọng.

Đặc biệt là hôm qua bọn họ đi dạo ngang qua, phát hiện quần áo chỉ có vài món như vậy mà thôi. Tuy rằng cửa hàng trang hoàng rất mới lạ rất làm người thoải mái, nhưng cửa hàng trang hoàng có đẹp thì thế nào? cửa hàng bán quần áo mà thương phẩm cũng được vài món, kia cũng quá không được việc rồi.

Bọn họ lại hơi chút nghe ngóng, biết được Lộ gia chính là từ một cái thôn nhỏ lên đây, lúc trước chưa từng có bất kỳ cái kinh nghiệm mua bán gì, cũng không có chỗ dựa, thậm chí vào nửa tháng trước, vẫn là hộ gia đình đến vấn đề ấm no cũng không giải quyết nổi.

Các chưởng quầy cửa hàng đều rất cạn lời, cũng hoàn toàn không cảm thấy cửa hàng Lộ gia này có thể mở được bao lâu.

Đương nhiên, trong lòng bọn họ tuy rằng không để bụng, nhưng làm buôn bán từ trước đến nay là dĩ hòa vi quý.

Những cửa hàng gần ngay bên cạnh, vẫn là gói hai bao điểm tâm đưa qua, coi như ăn mừng.

Thời điểm sắp đến giờ Thìn, vợ chồng Lộ Đại Tùng và Lộ Tam Trúc cũng tới.

Lộ Tam Trúc thập phần bất mãn tìm Thư Dư cáo trạng, “Ta vốn là ngày hôm qua muốn tới hỗ trợ nhưng mà nương ta không chịu, nói xe ngồi không hết. Thế Đại Ngưu không tới là được rồi còn gì? Ta rõ ràng là nhi tử của bà ấy, ở trước mặt nương ta tẫn hiếu mà bà ấy còn không vui.”

Vừa mới dứt lời, đã bị lão thái thái nhéo lỗ tai, “Ngày đại hỉ cho nên ngươi đừng có mà tìm đen đủi nghe chưa.”

Lộ Tam Trúc ai ai kêu, “Nương ta không dám, không dám.”

Lão thái thái hừ lạnh, hỏi hắn, “Đại Bảo cùng Bảo Nha đâu?”

“Ta sợ người quá nhiều chiếu cố không được nên đưa bọn nhỏ đến nhà bà ngoại nó rồi.”

Tam phòng là hai vợ chồng tới, đại phòng tới cũng là hai vợ chồng.

Lý thị thật ra muốn cho Nhị Ngưu cùng Lan Hoa đều lại đây, nhìn xem có cái gì tiện nghi chiếm được hay không.

Nhưng Lộ Đại Tùng không đồng ý, nàng cũng không có biện pháp.

Lần trước Trương Thụ nói những lời đó, vẫn là ảnh hưởng tới hai người rồi. Lộ Đại Tùng trong khoảng thời gian này không chịu nghe theo chủ ý của nàng, liền sợ người khác nói hắn không có chủ kiến, trong nhà để một cái bà nương làm chủ.

Lý thị cũng không dám vào lúc mấu chốt này đi trêu chọc hắn, chỉ có thể tâm bất cam tình bất nguyện đi theo Lộ Đại Tùng lại đây.

Đây là lần đầu tiên Lý thị tới đây, lúc trước còn tưởng rằng chỉ là cái cửa hàng nhỏ đặt mấy tấm vải, không nghĩ tới cửa hàng này thế nhưng ở phố Ninh Thủy.

Hơn nữa…… Tu sửa đẹp như vậy.

Lý thị trong lòng chua lòm, nhà lão Nhị thật sự đã phát tài mà, năm đó sao không phải là nữ nhi nàng bị người ôm đi chứ? Như vậy mười mấy năm sau trở về, nàng cũng có thể có một cửa hàng thoạt nhìn đã thấy rất phú quý như vậy.

Lý thị trong ngoài đều liếc qua, tức khắc có chút kinh ngạc hỏi, “Nhị đệ muội a, các ngươi chỉ có vài món quần áo như vậy thôi sao? Ngươi đây là làm ăn buôn bán cái gì chứ, có thể kiếm tiền sao?”

Lần đầu tiên nhìn thấy chỉ có vài món quần áo cũng dám mở cửa hàng.

Nguyễn thị không biết đáp lại làm sao, chỉ là cười cười, “sau này sẽ tiếp tục làm.”

“Ngươi có làm cũng chỉ được vài món chứ mấy? Nếu không ta giúp ngươi đi, làm quần áo sao, ta cũng biết làm đó.” Đương nhiên, phương diện tiền công là không thể thiếu.