Lão thái thái nhà mình chính là người đối xử bình đẳng, đối với bà mà nói, nhi nữ đều là thân tình cốt nhục. Cho dù nữ nhi đã lớn gả đi ra ngoài, vậy cũng vẫn là hài tử của bà thôi.
Nhưng trong thôn loại người như bà đều là số ít, đại đa số mọi nhà đều là nữ nhi làm trâu làm ngựa, nhi tử như châu như bảo.
Hơn nữa theo bà biết, mấy thôn dân giúp đỡ Đại Nha đem của hồi môn nâng trở về nhà giống như Đại Trụ, A Vinh kia, trước mắt mới chỉ có nữ nhi, trong nhà lại không phân gia, đến lúc đó đưa điểm tâm, quay đầu lại đều bị lão nương trong nhà đưa cho cháu trai ăn, thế thì không ổn rồi.
Lão thái thái chính là không quá thích, dù sao lúc này là nhà bọn họ tặng lễ, vậy tự nhiên phải do nhà bọn họ làm chủ rồi.
Thư Dư nghe hiểu, nàng cười cười, “Được, vậy bà nội xem, chúng ta đưa gì mới được?”
“Đi cắt miếng thịt heo, lại mua chút kẹo là được rồi.”
Điểm tâm sao, có thể lấy cớ nói là cất đi dùng để đãi khách, giấu đi liền không lấy ra nữa, nhưng thịt lại không giữ được quá hai ngày. Đến lúc đó mang ra phòng bếp làm, cả nhà đều có thể ngửi được, cũng không đến mức làm trò trước mặt đại trụ nói không cho hài tử nhà bọn họ ăn chứ? Thịt vẫn là do đại trụ bọn họ kiếm tới đấy.
Kẹo sao, chỉ có thể cho mỗi hài tử ăn.
Lão thái thái nghĩ khá tốt, Thư Dư tất nhiên không có dị nghị.
Lúc này thời gian còn sớm, hai người đi chợ cắt thịt, lại mua kẹo, lúc này mới ngồi xe la ra khỏi thành.
Ai biết mới ra khỏi thành không bao lâu, liền nhìn thấy phía trước đi tới một người, cõng rương đựng sách bước chân vội vàng.
Thư Dư cảm thấy bóng dáng này có chút quen mắt, nhưng cho đến sau khi xe la cùng người nọ song hành, nàng mới nhận ra hắn, “Đường tú tài?”
Nàng vội vàng kéo dây cương, xe la dừng lại.
Đường Văn Khiên xoay đầu lại, nhìn thấy trên mặt nàng cũng có chút kinh ngạc, hơi hơi gật đầu, “Lộ cô nương.”
Lão thái thái vén lên bức màn nhìn qua, lập tức vui mừng ra mặt, “Là Văn Khiên à, ngươi đây là về nhà sao?”
“Vâng, hôm nay nghỉ tắm gội, vừa lúc trở về.”
Lão thái thái liền hướng về phía hắn vẫy vẫy tay, “Vậy ngươi mau lên đây, chúng ta mang ngươi một đoạn đường.”
Đường Văn Khiên theo bản năng lắc đầu, “Không cần, đường cũng không xa lắm, ta tự mình trở về là được.”
“Được gì mà được, ngươi xem cái giá sách sau lưng ngươi này, ta nhìn đã thấy nặng. Từ nơi này đến Thượng Thạch thôn còn phải đi qua vài cái thôn nữa, rất xa đó, nhanh đi lên đi. Lần trước Đại Nha nhà chúng ta có việc, ngươi còn đi theo cùng hỗ trợ, chẳng lẽ còn không cho chúng ta tỏ vẻ cảm tạ? Chúng ta đây trong lòng cảm thấy băn khoăn đó.”
Đường Văn Khiên trầm mặc một lát, lão thái thái cũng đã nói đến mức này, hắn nếu như lại từ chối thì cũng có chút làm ra vẻ.
Huống chi, xe la không chỉ có một mình Lộ Thư Dư, hắn cho dù có lên xe cũng sẽ không bị người ta nói này nói nọ.
Bởi vậy Đường Văn Khiên gật gật đầu, “Vậy phiền toái.”
Đường Văn Khiên lại đối với Thư Dư nói cảm tạ, lúc này mới đi lên.
Chẳng qua trong xe đột nhiên nhiều thêm một nam tử, một đường nháy mắt liền an tĩnh hẳn. Lão thái thái thật ra rất thích Đường Văn Khiên, muốn cùng hắn tâm sự.
Nhưng Đường Văn Khiên là tú tài, là người có học vấn nhất trong thôn, ngày thường rất ít ra cửa. Nàng một lão bà tử ở nông thôn, có thể nói đều là chút việc nhỏ lông gà vỏ tỏi, căn bản là không có đề tài để nói chuyện, nói nhiều còn chọc người phiền lòng.
Cho nên lão thái thái do do dự dự, ngại nỗi vẫn không tìm được đề tài.
Đang vội đánh xe la Thư Dư nhịn không được nở nụ cười, đừng nhìn lão thái thái tuổi lớn vậy, tính tình này lại phá lệ đáng yêu đấy.
Nàng ho nhẹ một tiếng, hỏi Đường Văn Khiên, “Đường tú tài, ta muốn cùng ngươi hỏi thăm chút chuyện nhỏ này.”
Đường Văn Khiên vốn cũng rất xấu hổ, nghe vậy lập tức đứng thẳng thân thể, “Chuyện gì vậy?”