TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 220: Coi Trọng Thư Dư

Đặng thị đối với loại hành vi này của Giang tam thiếu là phi thường chán ghét, cố tình nàng chỉ là tẩu tẩu nhị phòng không được sủng ái của Giang gia.

Giang gia phụ mẫu đối với đứa con thứ ba này yêu thương đến không chịu được, tính tình này của hắn chính là do bọn họ chiều hư mà ra.

Sau đó cũng có tạm thời ngừng nghỉ một hồi, cũng là vì cùng Đinh gia đính hôn.

Việc hôn nhân của hai nhà là do lão thái thái hai nhà định ra, Đinh gia lão thái thái không quá thích Đinh Nguyệt Hoa. Bởi vì Đinh Nguyệt Hoa có làm đầu óc buôn bán, Đinh lão gia liền đem một bộ phận sinh ý giao cho tay tự mình làm chủ.

Mà vốn dĩ phần sinh ý này, Đinh gia lão thái thái muốn thuyết phục Đinh lão gia giao cho con thứ hai nhà mình làm chủ.

Kết quả bị Đinh Nguyệt Hoa tuyệt đường, Đinh lão thái thái cảm thấy quả thực vớ vẩn, một nữ tử nhất định phải gả chồng, dựa vào cái gì quản sinh ý nhà mẹ đẻ, cái này về sau có muốn tính cũng không rõ ràng được. Bà ta liền muốn đem nàng gả đi ra ngoài, còn chọn trúng Giang tam thiếu.

Đinh lão gia cùng Đinh thái thái đương nhiên không đồng ý, chỉ là Đinh lão thái thái tự mình chủ trương, việc này được định ra vào lúc Đinh lão gia không có ở nhà.

Kết quả Giang tam thiếu đi Đinh gia, thấy được dung mạo của Đinh Nguyệt Hoa, lại chết sống không chịu cưới nàng, ngược lại nhìn trúng tam cô nương bộ dáng càng xuất sắc hơn, hắn muốn thay đổi người.

Yêu cầu thái quá như vậy, cố tình Giang gia còn dung túng đáp ứng hắn.

Giang tam thiếu đính hôn, thật đúng là hồi tâm một đoạn thời gian.

Cho đến…… Khoảng thời gian trước huyện nha xảy ra chuyện, Giang gia gấp không chờ nổi cùng Đinh gia lui thân.

Không có hôn sự trói buộc, Giang tam thiếu lại biến thành bộ dáng trước kia, bắt đầu nhào lên hoa thơm cỏ lạ.

Mới vừa rồi nhìn thấy bộ dạng của Lộ Thư Dư, bệnh cũ lại tái phát.

Đặng thị tự nhiên sẽ không nói cho hắn về tình huống của Thư Dư, chỉ là cau mày nói, “Cô nương kia chỉ là khách nhân tới mua rượu mà thôi, ta sao mà biết nàng tên gọi là gì, đang ở nơi nào?”

Giang tam thiếu lập tức liền mặt trầm xuống, ghét bỏ liếc mắt nhìn Đặng thị một cái, “Ngươi làm buôn bán, ngay cả những việc này đều không hỏi thăm sao?”

Đặng thị, “……” Nàng mở cửa hàng này, còn muốn đem tất cả gia đình bối cảnh của khách nhân đều hỏi rõ ràng chắc?

Vị tam thiếu gia Giang gia này, quả thực có bệnh.

Nhưng mà sau đó, Giang tam thiếu lại đắc ý nói, “Không sao cả, nàng đánh xe la mà, ta tùy tiện hỏi thăm một chút, bảo đảm không quá hai ngày là có thể biết tên họ đầy đủ của nàng ta rồi.”

Đặng thị trong lòng thầm kêu một tiếng không ổn.

Một bên Giang Nghĩa nghe đến đó, cũng cau mày nói, “Tam đệ, ngươi không cần xằng bậy. Hiện giờ Giang Viễn huyện không yên ổn, Giang gia chúng ta lại cùng Đinh gia trở mặt, nếu như lại có gió thổi cỏ lay gì nữa, tuyệt đối sẽ trở thành bia ngắm cho người khác.”

Giang tam thiếu không kiên nhẫn, “Ngươi có ý gì gì? Ngươi muốn nói nhà chúng ta cùng Đinh gia trở mặt là do ta sai rồi? Nhị ca, quyết định từ hôn chính là cha mẹ đưa ra, tổ mẫu đồng ý, ngươi hiện tại nói cái này, là đang nghi ngờ quyết định của cha mẹ sao?”

“Ta không có ý đó.”

“Vậy ngươi có ý gì? Cô nương kia cũng chỉ là một hương dã thôn cô mà thôi, không tiền không thế, Giang gia tam thiếu gia ta coi trọng nàng, đó là phúc khí của nàng ta, không chừng người trong nhà nàng ước gì bổn thiếu gia tới cửa đâu đấy.”

Giang tam thiếu nói xong, chán ghét trừng mắt nhìn hai người một cái, cũng chưa đi vào tiệm rượu, lại xoay người rời khỏi.

Đặng thị cùng Giang Nghĩa liếc mắt nhìn nhau một cái, người trước có chút lo lắng, “Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Tính tình Lão Tam kia là không thể khuyên nhủ được, ta thấy, trước tiên cứ cùng vị cô nương kia nói một tiếng, rồi lại xem lại xem có biện pháp nào đánh mất tâm tư của lão Tam không.”

“Nhưng ta chỉ biết cô nương kia ở phố Ninh Thủy có mở một cửa hàng, cụ thể ở đâu, cửa hàng bán cái gì ta cũng không biết, cũng không thể đi hỏi thăm từng nhà được chứ.”