Đinh Nguyệt Hoa cười nói, “Đúng vậy, các nàng đều đã xem qua trang dung của ta.”
Bằng không, như thế nào sẽ không nói hai lời trực tiếp đi theo tới đây đâu?
Kỳ thật ngày ấy sự tình Giang gia cùng Đinh gia từ hôn nháo đến quá lớn, Giang gia là cố ý làm ra tư thái muốn cùng Đinh gia đoạn tuyệt mà tới, sợ Đinh gia xảy ra chuyện sẽ liên lụy đến bọn họ.
Cho nên huyện thành này phàm là gia đình giàu có tin tức linh thông chút đều đã biết, sau đó liền phái người tới hỏi thăm tình huống cụ thể.
Sau khi nghe ngóng, cũng biết được tin tức Đinh gia tam cô nương chịu không nổi đả kích bị từ hôn tự mình hại mình, kết quả lại làm bị thương Đinh Nguyệt Hoa.
Đinh Nguyệt Hoa tính cách ngay thẳng, ngoại trừ đối với dung mạo của mình quá mức để ý cùng tự thì về mặt nhân duyên quan hệ vẫn rất không tồi, bằng không cũng sẽ không dễ dàng như vậy đã kết làm bằng hữu được với Thư Dư.
Vài người bạn tốt của nàng sau khi biết nàng xảy ra chuyện cũng muốn tới cửa thăm nàng.
Chỉ là lúc ấy Đinh lão gia còn bị giữ lại ở huyện nha không trở về, người nhà vài vị bạn tốt tự nhiên sẽ không để các nàng đến cửa Đinh gia sợ phát sinh sự tình. Cho đến khi Đinh lão gia về nhà, các nàng vội lập tức đi Đinh phủ thăm Đinh Nguyệt Hoa.
Vừa vặn cũng thấy được trang dung của Đinh Nguyệt Hoa cùng trước kia khác nhau như trời với đất.
Đinh Nguyệt Hoa nhân cơ hội hung hăng đẩy mạnh tiêu thụ bản lĩnh của Thư Dư một phen, chọc cho một đám cô nương tâm động không thôi.
Cho nên mọi người tính toán, đã ước hẹn hôm nay cùng nhau tới cửa đến xem.
Thư Dư nghe vậy bừng tỉnh đại ngộ, lại đối mặt với ánh mắt tha thiết của mấy người, không khỏi cười nói, “Các ngươi nếu có yêu cầu, tùy thời đều có thể tìm ta hoá trang. Chỉ là các ngươi hôm nay nhiều người như vậy……”
Nàng dừng một chút, “Nếu như không có tình huống đặc thì thì ta không kiến nghị các ngươi mỗi người đều trang điểm đâu, rốt cuộc tới buổi tối ngủ cũng phải tẩy trang đi, không tất yếu phải trang điểm. Hơn nữa trang dung hiện tại của các ngươi đã khá tốt rồi.”
Trang dung hằng ngày ra cửa không cần quá mức nồng đậm cũng không cần quá có cá tính, trung quy trung củ nhẹ nhàng một chút là được rồi. Những tiểu thư thái thái này đều có nha hoàn bà tử xử lý, kỳ thật đã rất quen thuộc, cũng rất đẹp.
Giống như Đinh Nguyệt Hoa là ngoại lệ, bản thân nàng dung mạo có hạn, hơn nữa nhân tố trong lòng ảnh hưởng, không tìm được trang dung thích hợp cho chính mình, ngược lại tự sa ngã, có chút bài xích trang điểm cho mình.
Đinh Nguyệt Hoa lôi kéo tay nàng cười nói, “Chúng ta chính là có tình huống đặc thù mới đến tìm cô mà, Chỉ Ấu buổi chiều có chuyện rất trọng yếu, muốn trang điểm một chút. Cô giúp nàng ấy tạo một trang dung đẹp chút nhé, mọi người chúng ta cũng vừa lúc nhìn xem. Miễn cho có chút người không tin, còn tưởng rằng ta đang nói ngoa ấy.”
Nói xong câu cuối cùng, vài vị cô nương bên cạnh đều đang cười nàng, “Chúng ta cũng không phải không tin, là chính ngươi vẫn luôn khoe ra Lộ chủ nhân, nói giống như Lộ chủ nhân là muội tử nhà ngươi không bằng ấy.”
Các nàng mấy người nói nói cười cười, sau đó đem vị Chỉ Ấu cô nương yêu cầu hoá trang kia đẩy ra đây.
Thư Dư cũng giữ lời, vung tay lên, “Được, vậy chúng ta liền đi phòng thử đồ bên kia hoá trang.”
Mấy người Đinh Nguyệt Hoa lập tức muốn đi theo nàng qua đó, ai biết mấy người đang xem quần áo bên kia bất mãn, “Aizz, lộ chủ nhân, thế quần áo này của chúng ta phải như nào đây? Bán cho ai a?”
“Không phải ta nói chứ Lộ chủ nhân các ngươi đây là đang mở cửa hàng trang phục sao? Quần áo cũng quá ít, đều không đủ chúng ta mỗi người một bộ đâu.”
“Đúng vậy, nhà ai giống như ngươi chứ, sao mà làm buôn bán đều một chút cũng không tích cực vậy?”
Thư Dư bật cười, “Quần áo sao, chờ một lát trang điểm xong rồi lại đến chọn, ta bảo đảm sẽ chọn cho các ngươi bộ thích hợp nhất. Cửa hàng mới khai trương, tồn kho không đủ, các ngươi phải đến nhiều chút để gánh vác đấy.”