TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 265: Viên Gia Bên Kia Đã Từ Bỏ

Lương thị ủy khuất, “Hắn ở nhà việc gì cũng không làm, đừng nói rửa chén, chiếc đũa rớt trên mặt đất cũng không thèm nhặt lên đâu. Nương, về sau con muốn giúp đỡ làm thú bông, khẳng định rất bận, việc trong nhà sẽ không kịp làm. Nương nói một tiếng với cha bọn nhỏ đi, bảo hắn làm việc đi được không?”

Lão thái thái liếc xéo nàng một cái, “Lão Tam lại không nghe ta, ta đi nói, còn không bằng chính ngươi đi nói.”

Lương thị lại nhìn về phía Thư Dư, đúng vậy, Lộ Tam Trúc ai nói đều không nghe, hiện tại chỉ nghe đúng hai người, một người là Bảo Nha tuổi còn nhỏ, một người, chính là A Dư.

Thư Dư ho nhẹ một tiếng, “Ta đi phòng bếp nhìn xem, đừng có mà đập vỡ chén nhà ta.”

Nàng nói xong liền đi ra ngoài, Lộ Tam Trúc tâm tình rất không tồi, vừa rửa còn vừa huýt sáo.

Thư Dư đứng ở cửa phòng bếp nhìn hắn, hiển nhiên hắn không phải lần đầu tiên làm loại việc rửa chén này, nhìn thấy rất thuần thục.

Ba cái chén rửa rất nhanh, Lộ Tam Trúc chỉ chốc lát sau đã thu thập xong.

Kết quả quay người lại, phát hiện Thư Dư đứng ở phía sau, hắn lại bị dạo nhảy lên, cười gượng nói, “Cái này, ta còn có chỗ nào không lau khô không?” Cho nên ngươi muốn tới kiểm tra đấy à?

Thư Dư lại hướng bên ngoài nhìn hai mắt, xác định không ai chú ý tới bên này mới hướng trong phòng bếp đi vào hai bước.

Lộ Tam Trúc bị hành vi này của nàng làm sợ tới mức hai đùi run rẩy, có phải nhìn xem không có ai liền tiến vào đánh hắn hay không?

Thư Dư lại đè thấp thanh âm hỏi, “Đã nhiều ngày rồi không phải thúc đều đang tìm kiếm tin tức về Tứ dượng sao? Có tin gì mới hay không?”

Lộ Tam Trúc sửng sốt, thở dài nhẹ nhõm một hơi, hóa ra là hỏi cái này.

Hắn lắc đầu, biết Thư Dư là không muốn làm lão thái thái lo lắng, mới đơn độc tìm hắn nói chuyện.

Cho nên hắn cũng đè thấp thanh âm trả lời, “làm gì có tin gì đâu, Ta đã đi quanh thôn nghe ngóng rồi. Đại ca còn mang theo Đại Ngưu đi tìm trong núi nữa, gì cũng không có. Người Viên gia tìm đã nhiều ngày như vậy, đều sắp từ bỏ.”

Rốt cuộc mọi người vẫn còn phải sống tiếp, ai có nhiều công phu đi tìm một đại nam nhân tứ chi kiện toàn như vậy?

Viên Sơn Xuyên đều mất tích đã lâu như vậy, phải xảy ra chuyện thì đã sớm đã xảy ra chuyện, bọn họ tìm được cũng vô dụng.

Nếu mà không có việc gì thì sớm muộn gì cũng sẽ trở về.

Bọn họ hiện tại chỉ biết Viên Sơn Xuyên không có lộ dẫn, không rời đi quá trăm dặm.

Nhưng vậy thì sao chứ? Có thể tìm bọn họ cũng đều đi tìm, đã tận lực.

Thư Dư trầm mặc, quan phủ bên kia cũng không có tin tức.

Đang yên đang lành một đại nam nhân, có thể đi nơi nào đây?

“Vậy Tứ cô bên kia thế nào?”

Lộ Tam Trúc nói, “Ta cũng có đi qua xem nàng một lần, khóc đến rất thương tâm. Nhưng mà ít nhất cũng không có tin tức truyền ra là tứ muội phu không còn, hơn nữa nàng còn có hai đứa nhỏ phải chiếu cố, vẫn là có thể chống đỡ, yên tâm đi.”

Thư Dư không có gì không yên tâm, nàng đến nay chưa từng gặp Tứ cô, muốn nói có cái gì cảm tình thì đúng là khó nói.

Nhưng trong lòng lão thái thái sẽ lo lắng, cho nên nàng cũng không tránh được hỏi nhiều vài câu.

Đừng nhìn lão thái thái mấy ngày nay cũng chưa đề cập đến việc này, nhưng sắc thái sầu lo giữa hai hàng mày của bà lại là như thế nào cũng không giấu được.

Lộ Tam Trúc thật cẩn thận nhìn nàng, “A Dư à, còn có việc gì không?”

Thư Dư lắc đầu, “Không có việc gì, thúc đi làm việc của thúc đi.”

Lộ Tam Trúc vội vàng chạy đi ra ngoài, Thư Dư lại ở phòng bếp đứng một lúc, sau đó mới đi lên nhà chính.

Cũng chỉ mới có một lát, lão thái thái đã mang theo Lương thị làm xong được một cái.

Lương thị làm cũng không tệ lắm, nhưng lão thái thái đã quen mắng nàng vài câu, tinh thần cũng có đủ mười phần.

Thư Dư thoáng an tâm, nói với bà, “Bà nội, buổi chiều cháu mang Đại Hổ đi học đường nhìn xem.”