TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 276: Đưa Tiền Đi

Người nọ chen vào đám người, cau mày kêu, “Nhường một chút, đều nhường một chút.”

Thư Dư nghe được thanh âm xoay đầu, sau đó không nói hai lời đem cây gậy trúc trong tay ném xuống, vẻ mặt vô tội nhìn về phía hắn.

Mấy hạ nhân kia thấy thế, cho rằng có cơ hội thừa nước đục thả câu, bay nhanh vọt lại đây.

Ai biết Thư Dư lại lui về phía sau vài bước, lập tức trốn đến phía sau người nọ, “Quan sai đại nhân, bọn họ muốn hại ta, cứu mạng a.”

Mấy cái hạ nhân sắp đụng vào người trước mặt, nghe được Thư Dư nói xong ngừng lại một nhịp.

Quan sai đại nhân???

Bọn họ vội vàng dừng lại bước chân, nhưng mà vẫn chậm, người ở đằng trước kia nắm tay trực tiếp hướng về phía mặt Hồ Lợi.

Hồ Lợi mở to hai mắt nhìn, “Thật to gan, cũng dám tập kích quan sai?”

Hắn bắt lấy tay người nọ hung hăng ném ra phía trước, hạ nhân kia ‘ phanh ’ một tiếng té ngã ở trên cỏ.

Hồ Lợi trên cao nhìn xuống nhìn hắn một cái, lại quay đầu nhìn về phía những người khác, “Các ngươi muốn gây sự đúng không?”

Ba cái cậu ấm vốn dĩ kiêu ngạo không thôi trên mặt có chút hoảng loạn, một người trong đó thấp giọng nói, “Sao lại đem quan sai dẫn lại đây chứ? Chúng ta nếu như đem sự tình nháo lớn, lại còn ở Giang Viễn huyện đã có thể không có tự do gì, lần tới cha ta sẽ không cho ta ra cửa nữa.”

“Làm sao bây giờ?”

“Chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có, lừa gạt qua đi rồi lại nói.”

“Chẳng lẽ sự tình chúng ta bị người đẩy xuống nước, cứ bỏ qua như vậy? Không cho xú nữ nhân kia ăn chút đau khổ? Ta không cam lòng.”

“Bằng không ngươi muốn đi quan phủ một chuyến sao?”

“Được rồi, đừng nói giỡn nữa, chúng ta trễ chút lại có thể tính sổ sau.”

Ba người nhỏ giọng nói thầm xong, liền thấy Hồ Lợi đã đi lên trước tới, nhìn chằm chằm ba người bọn hắn hỏi, “Các ngươi là công tử nhà ai? Ta nghe nói các ngươi muốn giết người đúng không? Đem người đẩy trong nước không cho đi lên đúng không. Lá gan không nhỏ

“Quan sai đại nhân, đây là hiểu lầm, một hồi hiểu lầm.”

“Hiểu lầm? Thiếu chút nữa đã hại chết người mà gọi là hiểu lầm?” Hồ Lợi đôi mắt trừng lớn, hung thần ác sát hỏi.

Ba cái cậu ấm vội vàng cười làm lành nói, “Chúng ta chính là đùa giỡn, vị đại ca kia nói chính mình bơi rất tốt, phải cho chúng ta triển lãm một chút, chúng ta không tin, lúc này mới……”

Lời nói còn chưa nói xong, liền nhìn thấy Lộ Tam Trúc đã thay quần áo xong đang đến đây.

Đương sự cũng có mặt, bọn họ tiếp tục nói tiếp, tựa hồ có chút xấu hổ.

Nhưng không quan hệ, ba người rất nhanh lại nói tiếp, “Sai gia ngươi yên tâm, chúng ta đã nói rồi, hắn biểu diễn cho chúng ta một phen, chúng ta sẽ cho tiền vất vả.”

Tiền vất vả???

Lộ Tam Trúc ánh mắt sáng lên, là cái ý mà hắn hiểu kia sao? Ý là cho hắn tiền ấy hả?

Hắn quay đầu nhìn về phía Thư Dư, tựa hồ muốn đồng ý nhanh cho hắn đi.

Thư Dư, “……” Tôn nghiêm của thúc đâu?

À, thực xin lỗi, đã biết là thúc vẫn luôn không có mà.

Nhưng mà nhìn đến phản ứng của Lộ Tam Trúc, ba cái cậu ấm kia lại yên tâm. Biết ngay mấy người này là đồ nhà quê ở nông thôn ra mà, chỉ cần đưa tiền, sẽ dễ dàng tống cổ.

Thư Dư không mở miệng, nhưng mà Hồ Lợi lại theo bọn họ nói, xoay người hỏi nàng, “Phải không? Chuyện là như vậy sao?”

Khi nói chuyện, đối với Thư Dư chớp chớp mắt. Bảo nàng nếu chuyển biến tốt liền thu, rốt cuộc Thư Dư cũng đạp toàn bộ bọn họ xuống nước rồi, thật muốn truy cứu, đối phương phải chịu trừng phạt, ngược lại là Thư Dư cũng không còn bậc thang đi xuống.

Thư Dư trong lòng hiểu rõ, cho nên nàng tức giận nhìn về phía Lộ Tam Trúc, “Là bọn họ nói như vậy sao?”

“…… Đúng?” Lộ Tam Trúc không quá xác định hỏi lại.

Thư Dư khóe miệng kéo lên, khi xoay ngườ lại, đột nhiên nở nụ cười, “Vậy không biết tiền công tính như thế nào?”