TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 303: Oán Niệm Của Lý Thị

Thư Dư đứng ở cửa sờ sờ cái mũi, xem ra sự tình Lộ Tam Trúc ở trong thành tìm được việc, đích xác là đã kích thích tới Lý thị rồi.

Cũng đã qua hai ngày mà bà ấy còn đang phát giận.

Hiện giờ tình huống bên trong tựa hồ không tốt lắm, Thư Dư đang do dự không biết có nên vào cửa lúc này không.

Ai biết Lan Hoa nói xong câu kia thì vọt thẳng ra cửa, một tay đem viện môn kéo ra.

Hai tỷ muội mặt đối mặt, không khí đột nhiên trở nên cực kỳ xấu hổ.

Thư Dư ho nhẹ một tiếng, nâng nâng tay, “Muội muốn ra cửa à?”

Lan Hoa lau nước mắt trên mặt một phen, lắc đầu, nghiêng nửa thân mình để nàng tiến vào.

Trước kia nàng nếu như ở trước mặt Thư Dư vừa khóc vừa gào khả năng cảm thấy mất mặt nan kham, hiện tại đã không sao cả, lần trước còn làm trò trước mặt nàng khóc đến càng hung rồi.

Nàng hít hít cái mũi, giọng mũi rất nặng hỏi, “A Dư tỷ, sao tỷ lại tới đây?”

Lý thị nghe được động tĩnh, ngẩng đầu hướng bên này nhìn qua, lập tức biểu tình cổ quái, sau đó âm dương quái khí lên, “Nha, A Dư tới? Này mới sáng sớm, cơn gió nào thổi ngươi tới vậy nha?”

Thư Dư cảm thấy Lý thị trước kia còn có thể duy trì được mặt ngoài bình thản, hơi chút giữ gìn được mặt mũi của mình. Hiện tại đại khái là thời mãn kinh tới rồi, đã áp không được cảm xúc táo bạo, nói chuyện đều khó nghe như vậy.

Thư Dư vốn muốn đến hỏi thăm một chút tình huống, nhưng xem nhà đại bá như thế này, cũng không giống như là xảy ra chuyện gì.

Nhưng nàng vẫn hỏi Lan Hoa, “Đại bá bọn họ đâu?”

Lan Hoa còn chưa trả lời, Lý thị liền đứng dậy, đôi tay ở trên tạp dề xoa xoa, nói, “đại bá ngươi bọn họ đều đang bận rộn trên ruộng kia kìa, đại bá ngươi á là mệnh lao lực, không có mệnh tốt như cha ngươi cùng tam thúc ngươi đâu, đến công việc đều có người giúp đỡ tìm được đưa tới tận cửa. Người hai nhà các ngươi đều dọn đến huyện thành ở, ở trong thôn này nào ruộng nào phòng ở, chỉ có đại bá ngươi lao tâm lao lực trông coi thôi, một đống tuổi rồi còn……”

“Nương.” Lan Hoa thật sự nghe không nổi nữa.

Những lời này nói cùng A Dư tỷ để làm gì? Việc của tam thúc cũng không phải A Dư tìm được, là cái Tề lão gia kia tự mình nhìn trúng tam thúc có khả năng bơi lợi hại, mới chiêu hắn làm việc.

Lý thị trừng mắt nhìn Lan Hoa liếc mắt một cái, khẽ hừ một tiếng, xoay người đi vào nhà.

Trong lòng bà ta đang không cân bằng, nên không thoải mái. Lộ Thư Dư trở về, giúp đỡ nhà lão Nhị sống tốt lên, cái này bà ta khó mà nói cái gì. Dù sao cũng là phụ mẫu và huynh đệ của chính nàng, bà ta nhiều lắm cũng chỉ ở trong lòng chua loét vài câu.

Nhưng lão Tam dựa vào cái gì? Hai vợ chồng đều ham ăn biếng làm, chiếm tiện nghi không chê đủ, du thủ du thực, cư nhiên có sự tình tốt cũng nghĩ đến hắn.

Lý thị từ Lan Hoa nơi đó nghe được chính là sự thật, cái nha đầu này nhà lão Nhị đã giúp đỡ lão Tam từ kia mấy cái công tử ca bên kia lấy được mười lượng bạc bồi thường. Có bảy lượng đều rơi xuống trong tay hai vợ chồng lão Tam.

Kia chính là bảy lượng, cả nhà bọn họ mệt chết mệt sống làm cả một năm, đều không để ra được một nửa chỗ bạc đó, cứ như vậy bị lão Tam ăn không nuốt không được.

Mất công Đại Ngưu nhà bọn họ đối với này nha đầu chết tiệt kia moi tim đào phổi, Đại Ngưu bơi chẳng lẽ không tốt sao? Hắn làm việc lại cẩn thận thoả đáng, nha đầu nhà lão Nhị sao không nghĩ đem kia việc để lại cho hắn?

Dựa vào cái gì vừa là bồi thường bạc vừa là công việc, chỗ tốt đều để cho lão Tam chiếm hết, trời cao thật là quá không công bằng.

Lan Hoa đứng ở trong viện, đối với Thư Dư ngượng ngùng cười cười, “A Dư tỷ, tỷ vào trong ngồi đi, ta rót cho tỷ chén nước. Cha ta bọn họ xuống ruộng, nhà tam thúc còn có hai mẫu điền muốn cho thuê, hôm nay có người tới cửa nói muốn đến xem, hẳn là một lát nữa sẽ trở lại.”