“Buổi sáng hôm nay, nha môn tới rất nhiều quan binh.” Phụ nhân kia thật cẩn thận liếc mắt ngắm một cái hai quan binh canh giữ ở cửa Viên gia kia, đè thấp thanh âm, “quan sai cầm đầu nói, Viên Sơn Xuyên ở bên ngoài phạm tội, bọn họ muốn điều tra Viên gia. Cho nên ở bên trong lục soát một vòng, nhưng mà cái gì cũng chưa tìm được.”
Đồ vật không tìm được, không đại biểu người ta sẽ cứ thế đi.
Quan binh huyện nha cũng không có từ bỏ tiếp tục điều tra Viên gia, đừng nhìn lúc này ở cửa chỉ có hai quan binh, bên trong cũng có vài người nữa đấy, vẫn đang điều tra.
Mà làm người nhà thân cận của Viên Sơn Xuyên, thê tử Lộ Tứ Hạnh này, tự nhiên không thể nào thoát ly can hệ.
Không chỉ có là nàng, liên quan Viên gia cha mẹ, ba vị ca ca của Viên Sơn Xuyên, cũng toàn bộ bị mang đi nha môn.
Ở trong lòng tiểu dân chúng, bị quan sai tới cửa bắt đi, kia chính là việc lớn tày trời. Ai biết khi nào có thể thả về đây, lúc trở về có không thiếu cánh tay thiếu chân không nữa, ngẫm lại đều biết Viên gia lúc này muốn xong đời.
Ra chuyện lớn như vậy, ba vị tẩu tẩu Viên gia nhưng không phải oán trách lên người Viên Sơn Xuyên sao? Cũng không biết ở bên ngoài trêu chọc cái phiền toái gì, lúc trước hắn mất tích, mọi người đi ra ngoài tìm hắn mấy ngày, ba vị tẩu tẩu cũng đã rất bất mãn.
Hiện giờ càng là liên lụy bị quan sai trực tiếp bắt đi.
Thư Dư nghe được thẳng nhíu mày, “Viên…… Ta là nói, Tứ dượng ta tìm được rồi?”
“Ai biết được? Mấy vị quan sai kia cũng chưa nói.”
Thư Dư, “Vậy thì người Viên gia cũng nên mắng Tứ dượng ta chứ, như thế nào một đám đều đang trách Tứ cô ta, Tứ cô ta cũng chưa ra cửa.”
Phụ nhân kia cười gượng một tiếng, “Không phải là, không phải là bọn họ phân gia rồi, chính Tứ cô ngươi là nguyên nhân sao?”
Viên gia nguyên bản cả nhà đều ở cùng một chỗ, cha mẹ ở, cũng không có ý tứ phân gia.
Nhưng Lộ Tứ Hạnh ở Viên gia sống cũng không tốt, nói đến cùng, kỳ thật cái này cũng có một chút quan hệ với Thư Dư.
Lộ Tứ Hạnh cùng Lộ Nhị Bách cảm tình tốt, Lộ Nhị Bách tìm nữ nhi nhiều năm như vậy mọi người đều biết, Lộ Tứ Hạnh cũng vẫn rất ủng hộ nhị ca.
Nhưng là một năm trước Lộ Nhị Bách bị thương chân, Lộ gia ngày càng sa sút, cuộc sống quá gian nan.
Lộ Tứ Hạnh thường thường sẽ về nhà mẹ đẻ, giúp đỡ nhà huynh trưởng làm vài việc đơn giản.
Cái này làm cho ba vị tẩu tẩu vốn đã hoài nghi nàng vẫn trợ cấp nhà mẹ đẻ càng thêm bất mãn, suốt ngày âm dương quái khí. Rốt cuộc lúc ấy Lộ Tứ Hạnh có mang, lớn bụng như thế sao có thể hỗ trợ làm việc? Về nhà mẹ đẻ khẳng định là mang thứ tốt về nhà mẹ đẻ rồi. Lộ Tứ Hạnh giải thích cũng vô dụng, không ai tin tưởng.
Lúc ấy Viên gia nhị lão đối với Lộ Tứ Hạnh cũng không thích, thứ nhất là nhà mẹ đẻ nàng không có lực, thứ hai là thai đầu của Lộ Tứ Hạnh là một nữ nhi, sinh nữ nhi sau mấy năm cũng chưa lại mang thai.
Có một hồi mấy người tranh chấp, cũng không biết là ai đẩy Lộ Tứ Hạnh một phen, trực tiếp đem người đẩy đến sinh non.
Viên Sơn Xuyên đối với Lộ Tứ Hạnh thật ra rất tốt, tức giận đến đại náo một trận.
Cứ như vậy, Viên gia liền phân gia.
Viên gia chỉ có một chút của cải như vậy, sau khi phân gia tự nhiên không được bao nhiêu gia sản.
Viên Sơn Xuyên lúc này mới ra cửa, nghĩ đi tìm việc làm, kiếm thêm chút tiền.
Ai biết này vừa đi, liền mất tích. Lúc có tin tức truyền đến, lại liên lụy cả nhà đều bị bắt.
Ba vị tẩu tẩu Viên gia tự nhiên trách tội Lộ Tứ Hạnh, nếu không phải nàng trợ cấp nhà mẹ đẻ nháo đến mọi người đều không thoải mái dẫn tới phân gia, vậy Viên Sơn Xuyên cũng sẽ không đi xa nhà tìm việc làm, không ra xa nhà thì sẽ không vì tiền đi phạm tội, cũng sẽ không có họa ngày hôm nay.
Các nàng xác thật cũng hận Viên Sơn Xuyên, nhưng mà người ta cũng không ở đây thì hận kiểu gì?
Hiện giờ các nàng cảm thấy Lộ Tứ Hạnh chính là cái đồ sao chổi.