TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 334: Tiến Vào Chợ Đen

Đại Ngưu vừa dứt lời, Thư Dư đột nhiên cười lên một tiếng, nâng nâng cằm nói, “Chính là hắn.”

Tới còn vừa lúc như vậy, Thư Dư để Đại Ngưu đánh xe ngựa ra khỏi cánh rừng.

Chiếc xe ngựa phía trước kia chính là của Đinh gia, lần trước lúc cùng Đinh Nguyệt Hoa nói chuyện phiếm, kỳ thật nàng đã trong lúc vô tình để lộ ra tin tức Đinh gia đại thiếu gia sẽ đi chợ đen lần này. May mắn không ở trong nhà trì hoãn thời gian quá dài, bằng không sẽ bỏ lỡ xe ngựa Đinh gia mất.

Thư Dư cùng Đại Ngưu nói một tiếng, liền theo đi lên.

Bọn họ đi theo cách xe ngựa kia không xa lắm, phía sau lại cũng có một chiếc xe ngựa lại đây.

Thư Dư vén lên màn xe nhìn lại phía sau, cũng là xe ngựa của một hộ phú hộ ở huyện thành.

Xem ra, mọi người đều đi về cùng một hướng rồi.

Chiếc xe ngựa kia rất nhanh đã vượt qua Thư Dư, song hành cùng xe ngựa Đinh gia.

Bọn Thư Dư theo ở phía sau, chậm rì rì đi tới.

Không bao lâu, hai chiếc xe ngựa phía trước rẽ vào một góc, sau đó đi vào giữa một rừng trúc yên tĩnh.

Đường trong rừng trúc cũng không rộng lắm, vốn dĩ hai chiếc xe ngựa song hành bây giờ chỉ có thể một trước một sau đi về phía trước.

Nhưng sau khi đi được một đoạn, vẫn phải ngừng lại, người trên xe ngựa bắt đầu lục tục xuống xe.

Đại Ngưu lập tức giữ chặt dây cương, Thư Dư do dự một lát rồi xuống xe ngựa, lúc này mới thấy rõ ràng vị trí xe ngựa bọn họ dừng lại, có người chuyên môn ở đó hỗ trợ đỗ xe.

Xem ra là nơi này không sai.

Đinh Văn Hi bọn họ đã đi về phía trước rồi, Thư Dư cũng đã thu hết vào mắt quá trình bọn họ xuống xe.

Nàng mang theo Đại Ngưu tiến lên vài bước, liền có một người trông cửa nhìn như là người của chợ đen tiến lên đây, cười hỏi, “Vị khách quý này, có tín vật không?”

Đại Ngưu lập tức liền khẩn trương, vào chợ đen còn phải có tín vật?

Hắn không khỏi nhìn về phía Thư Dư, không nghĩ tới người sau lại không chút hoang mang từ trong tay áo lấy ra một khối ngọc bài, cũng không mở miệng, đưa thẳng qua.

Đối phương lấy lại đây xem qua, xác nhận không thành vấn đề thì tươi cười càng thêm xán lạn.

Hắn hướng phía sau kêu một thiếu niên cơ linh tới, “Đại Thăng, đưa vị khách quý này vào đi.”

Sau đó lại lấy ra một cái thẻ bài đưa cho Thư Dư, “Cái này còn thỉnh khách quý giữ cẩn thận, xe ngựa chúng ta sẽ đỗ ở chuồng ngựa, lúc nào khách quý ra tới thì có thể lấy khối thẻ bài này lại đây, sẽ có hạ nhân đem xe ngựa dắt ra cho ạ.”

“Được, đa tạ.” Thư Dư gật đầu, nói với Đại Ngưu một tiếng, sau đó đi theo cái thiếu niên gọi là Đại Thăng kia hướng vào bên trong.

Đại khái là quy củ của chợ đen này, Đại Thăng dọc theo đường đi cũng chưa từng dò hỏi thân phận lai lịch của bọn họ, chỉ là thường thường nhắc nhở bọn họ chú ý đường dưới chân.

Bọn họ ở trong rừng trúc bảy cong tám quẹo, rất nhanh đã dừng lại ở cửa một đại viện tử.

Đại Thăng đến cửa sẽ không đi tiếp nữa, giao bọn họ cho một người khác tiếp tục dắt đi phía trước.

Vào lúc đầu Đại Ngưu cũng sắp hôn mê, người nọ rốt cuộc ngừng lại, đối với hai người làm cái thủ thế ‘ thỉnh ’.

Cánh cửa vừa mở ra, cảnh tượng ồn ào náo nhiệt nháy mắt ập vào trước mặt, bên trong cùng bên ngoài phảng phất như hai thế giới vậy, một tĩnh vừa động, ranh giới rõ ràng.

Hạ nhân kia cười nói, “Khách quý có thể tùy tiện đi dạo, nếu như có nhìn thấy được thứ thích hợp, có thể đăng ký ở quầy, giá cả thích hợp, vật kia sẽ từ chúng ta bên này chuyển giao lại cho khách quý. Giao dịch của chúng ta bên này không cần lộ mặt, tránh cho tiết lộ thân phận của khách nhân. Có cái gì hoặc chỗ nào không hiểu, khách quý có thể tìm người ăn mặc giống như ta hỏi một chút là được.”

Thư Dư gật đầu, nói cảm tạ, hạ nhân kia cũng rời đi, để cho bọn họ tự mình nhìn xem.