Nữ tử tới chợ đen xác thật không nhiều lắm, Thư Dư thật ra cũng có nhìn thấy hai nữ thương hộ, nữ chủ nhân.
Nhưng cho dù là các nàng, bên người mang theo hạ nhân cũng là một nam một nữ.
Tính toán đâu ra đấy, khả năng toàn bộ chợ đen, bao gồm cả nữ tiểu nhị ở chỗ này làm công, tính lên chắc đại khái chỉ có mười mấy người.
Hơn nữa nữ tử ra cửa vào nhà xí bên ngoài rất rất không tiện, cho nên các nàng đều là tận khả năng uống ít nước, ăn ít đồ.
Còn về nữ tiểu nhị của chợ đen, lúc này là thời điểm bận rộn nhất ngay cả thời gian giải quyết vấn đề sinh lý cũng không có đâu.
Hiện tại nhà xí nữ, xác thật là không có ai.
Thư Dư cũng không muốn vào nhà xí nam, nghĩ nghĩ, vẫn là đồng ý.
“Được rồi, vậy huynh ở bên ngoài giúp ta trông chừng, có người tới, huynh liền cúi đầu làm bộ đang tìm đồ, thuận tiện phát ra tiếng để ta hiểu rõ.”
Đại Ngưu lập tức gật đầu.
Hai người lúc này mới đi về hướng nhà xí nữ.
Nhà xí nam nữ ở hai nơi khác nhau, khoảng cách ở giữa cũng hơi xa, còn có ngọn núi giả ngăn cách. Hai người bọn họ vừa qua bên kia thì đã bị che mất thân ảnh.
Thư Dư thở ra một hơi, để Đại Ngưu đứng ở bên cạnh núi giả, một bên nhìn chằm chằm chung quanh, một bên làm bộ đang xem xét đồ vật bên trong núi giả.
Thư Dư vào cửa, trước mặt có hai gian ngăn cách, nhà xí nữ rõ ràng nhỏ hơn nhà xí nam một chút.
Nàng tùy tay đẩy cửa một gian trong đó ra, vừa muốn đi vào, đột nhiên nghe được cách vách có một thanh âm rất nhỏ.
Bước chân đi vào của Thư Dư lập tức rụt trở về, không thể nào, lúc này có nữ tử trong nhà xí sao? Vậy bộ dáng nàng như này bị thấy được thì phải làm sao bây giờ?
Thư Dư xoay người muốn đi, không nghĩ tới gian bên cạnh truyền đến một tiếng ho khan.
Quan trọng nhất chính là, tiếng ho này…… Là nam.
Thư Dư sắc mặt khẽ biến, đê ma ma, còn có nam cuồng rình coi trốn ở chỗ này, hắn muốn làm cái gì?
Nàng bất động thanh sắc một đi rồi trở về lần nữa, sau đó ‘ phanh ’ một tiếng, một chân đá văng cái cửa kia ra.
Vừa cúi đầu, quả nhiên vừa vặn đối diện một tầm mắt hoảng sợ.
Đối phương xác xác thật thật là nam tử, lúc này đang co người trong một góc, tận lực thu nhỏ chính mình.
Nam tử nhìn thấy nàng, hít một ngụm khí lạnh, đứng lên liền muốn chạy.
Thư Dư đôi mắt nhíu lại, chờ đến khi hắn đi ngang qua bên người, giơ tay đánh ngất luôn người đi rồi.
Nhìn nam tử mềm oặt ngã trên mặt đất, Thư Dư hừ lạnh một tiếng, kéo người đi ra ngoài.
Ân, phải đi để người chợ đen biết nơi này có kẻ cuồng rình coi, không thể để những nữ tử khác bị hại được.
Nhưng mà, không thể để người chợ đen biết nàng vào nhà xí nữ.
Đây mới là vấn đề.
Thư Dư một bên cong eo kéo người đi ra ngoài, một bên tự hỏi.
Đại Ngưu vừa rồi nghe được ‘ phanh ’ một tiếng, trong lòng sốt ruột đến không chịu được, nhưng lại không tiện trực tiếp xâm nhập nhà xí nữ.
Cũng may thanh âm kia lập tức ngừng luôn, hắn chỉ có thể tạm thời ổn định nội tâm nôn nóng chờ ở cửa.
Nhìn thấy Thư Dư ra tới, hắn vội tiến lên vài bước hỏi, “Mới vừa rồi xảy ra chuyện gì? Có phải có người nhìn thấy muội hay không …… Muội, muội như thế nào còn kéo cả người ta ra.”
“Lại đây phụ một chút.” Thư Dư nói, “Thứ chó má này tránh ở bên trong nhà xí nữ, muốn làm chuyện xấu xa, bị ta kịp thời phát hiện.”
Đại Ngưu mở to hai mắt nhìn, “Gì, kia, vậy muội có chịu thiệt hay không?”
“Yên tâm, ta không có.”
Đại Ngưu nghe vậy thở dài nhẹ nhõm một hơi, đi đến phía trước tính toán nhận người qua.
Ai biết mới vừa khom lưng, lúc thấy rõ ràng mặt mũi nam nhân này, hắn cả người đều ngơ ngẩn, “Tứ, Tứ dượng??”
Tay Thư Dư cứng đờ, không dám tin tưởng ngẩng đầu nhìn hắn, “Huynh vừa nói cái gì?”