TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 419: Bọn Họ Cũng Đi Tây Nam

Thư Dư cười cười, “Ta biết, đa tạ các huynh.”

Nàng trong lòng rõ ràng, đi Đông An phủ nhìn thấy Kinh đại nhân chính là Mạnh Duẫn Tranh cùng Triệu Tích, bọn họ ở giữa chuyện này khẳng định cũng đã giúp chiếu cố rất lớn.

Ít nhất, thời gian lưu đày ba tháng, hơn phân nửa là do bọn họ thay nàng tranh thủ được.

Triệu Tích thấy nàng thận trọng như vậy nói lời cảm tạ như vậy thì hơi lạ, còn có chút không được tự nhiên, hắn ho nhẹ một tiếng, “Tóm lại cô không cần lo lắng, trên đường chúng ta sẽ chuẩn bị đầy đủ, quan binh áp giải cô cũng là người của chúng ta. Đến lúc đó, chúng ta cũng sẽ đi theo phía sau đội ngũ áp giải cô, một đường đưa cô đến Tây Nam.”

Thư Dư kinh ngạc, “Các huynh cũng đi Tây Nam?”

“Ân.” Mạnh Duẫn Tranh gật đầu, “Nhiệm vụ của ta là tìm được Đông Thanh quan chủ, người lúc trước đi tìm bà ấy vẫn luôn không thu được tin tức gì. Chúng ta tất nhiên cũng muốn đi một chuyến.”

Hắn không nói chính là, khi mới vừa biết được tung tích của Đông Thanh quan chủ hắn nên tự mình đi Tây Nam.

Chỉ là sự tình của Thư Dư làm hắn có chút để ý, đặc biệt là vào lúc mấu chốt Thư gia sắp xảy ra chuyện này, hắn lo lắng nàng sẽ có cái gì ngoài ý muốn.

Bởi vậy hắn nói với ngũ hoàng tử là chợ đen ở Giang Viễn huyện sắp khai trương, hắn có hàng đấu giá rất quan trọng cần mua được, cứ như vậy giùng giằng wHXTqFyẁ lại.

Hiện giờ sự tình Thư gia đã xong, hắn lại chờ thêm một tháng, đi theo đội ngũ áp giải cùng nhau xuất phát là được.

Thư Dư là đồ đệ của Đông Thanh quan chủ, có nàng ở đó, tỷ lệ tìm được quan chủ lớn hơn, ngũ hoàng tử tự nhiên sẽ không ý kiến.

Chỉ là, Mạnh Duẫn Tranh cùng Triệu Tích đều đến Tây Nam, đối với Thư Dư mà nói, thật là chuyện tốt.

Dù sao cũng là người mình quen biết, hơn nữa lại có thực lực, vẫn làm người khác thật sự an tâm mà.

Còn không phải là ba tháng thôi sao? Nhoáng cái sẽ qua ngay.

Thư Dư ngẩng đầu, cười nói, “Các huynh yên tâm, đi Tây Nam ta cũng không sợ cái gì, chỉ là có một chuyện, ta muốn nhờ các huynh giúp một chút.”

“Nàng nói đi.”

“Nếu quá mấy tháng sẽ trở về thì ta không tính nói cho người trong nhà, miễn cho bọn họ lo lắng.”

Loại chuyện lưu đày này, đối với bá tánh bình thường mà nói, đó chính là sự tình trời sập đến nơi.

Lão thái thái tuổi lớn, Đại Hổ Tam Nha còn nhỏ, cha mẹ nàng thật vất vả mới tìm được nàng, nếu như biết nàng phải trải qua tai ương như vậy, sợ là nhất thời không chịu nổi.

Huống chi, nàng bị lưu đày, nếu như bị người trong thôn hoặc là huyện thành biết thì tất cả người Lộ gia đều sẽ chịu chỉ trỏ, cuộc sống thật vất vả mới tốt lên được lại sẽ trở nên gian nan.

“Ta dự định nói với bọn họ là sư phụ ta gặp phải phiền toái, ta cần đi tìm bà ấy, nhiều nhất là nửa năm sẽ trở về.” Thư Dư ngẩng đầu, “Cho nên về chuyện lưu đày Tây Nam không cần công khai, cũng đừng để người khác biết.”

Mạnh Duẫn Tranh đồng ý, “Đó là tất nhiên, đến lúc đó nàng cũng phải về phủ thành.”

Nàng là bị tìm về được, tự nhiên sẽ cùng người Thư gia bị lưu đày.

Triệu Tích tò mò, “Đúng rồi, cô đi rồi, vậy cửa hàng Lộ gia……”

“Ân? Cửa hàng làm sao vậy?” Thư Dư khó hiểu, nhưng mà cũng nhanh chóng hiểu ý, tức khắc cười nói, “Ý của huynh là, cửa hàng không có ta, sẽ không tiếp tục mở được nữa sao? Vậy huynh sai rồi, cửa hàng trang phục tuy rằng ngay từ đầu là ta mở lên, nhưng ta bận việc, cũng chỉ để ý được một thời gian đầu. Chân chính khởi động cửa hàng chính là cha mẹ tỷ tỷ ta, những chuyện phía sau ta chưa từng làm gì cả.”

Cửa hàng trang phục chính là cửa hàng trang phục, mục đích chính là bán trang phục.

Chẳng qua ngay từ đầu, Thư Dư dùng hoá trang làm mánh lới, khuếch đại tuyên truyền, tiến cử lưu lượng khách hàng mà thôi.

Sau khi được Đinh cô nương dắt theo rất nhiều tiểu tỷ muội lại đây quét ngang thì Y Nhân Các đã vang ra danh khí.