TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 457: Gặp Lại Người Thư Gia

Tiết di nương cũng ở trong đó, lúc trước nàng ta làm ra loại chuyện này, lão phu nhân vốn dĩ muốn mạng của nàng ta, hiện giờ thoạt nhìn, còn sống rất tốt nha, quả nhiên không chết.

Thư Dư lại tiếp tục đi lên phía trước, tận cùng bên trong nhà tù, nhốt chính là các tiểu thư Thư gia. Đích nữ thứ nữ của đại phòng nhị phòng chưa xuất giá, trừ nàng ra thì có sáu người, lúc này cũng không dựa vào cùng nhau, một chút tinh thần đều không có.

Thư Dư nghĩ đến khi ở Thư gia, những người này đối với nàng nhằm vào, cười cười, ngừng lại.

Lao đầu cởi bỏ dây thừng trên tay nàng, ngay sau đó mở ra gian nhà tù khóa tận cùng bên trong này, rút sợi xích ra.

‘ xôn xao ’ thanh âm, rốt cuộc kinh động người trong phòng giam.

Mọi người ngẩng đầu, liền thấy bên ngoài có người bị đẩy mạnh tới một cái. Ngay từ đầu còn không có nhận ra được Thư Dư đang cúi đầu, tóc đều đem mặt che lại hơn phân nửa, huống chi nơi này ánh sáng tối tăm.

Cho đến khi lao đầu đem người đẩy vào, vững chãi khoá lại cửa rồi rời đi.

Các nàng mới đánh giá tỉ mỉ nàng, Thư Dư cũng vào lúc này ngẩng đầu, các nàng tức khắc ngạc nhiên nhìn về phía nàng.

“Là ngươi? Ngươi quả nhiên không chết.” Thư gia đại cô nương chỉ vào nàng, đầy mặt phẫn nộ.

Tiếng kêu của đại cô nương cũng kinh động người trong mấy gian nhà tù bên cạnh, đám người lão phu nhân tất cả đều động tác nhất trí xoay đầu nhìn về phía nàng.

Người trong cùng một gian nhà tù này càng là ánh mắt hoặc phức tạp hoặc lạnh nhạt hoặc kinh ngạc hoặc chán ghét khinh thường nhìn nàng.

Đích nữ nhị phòng Thư gia đứng hàng thứ tư, so Thư Dư còn nhỏ hơn một tháng, luôn luôn đi theo phía sau đại cô nương coi nàng như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Bởi vì tuổi tác xấp xỉ, Thư Dư còn có dung mạo vừa cao vừa xinh đẹp, vị Tứ cô nương này là người khi dễ nàng tàn nhẫn nhất.

Lúc này thấy đến Thư Dư, đặc biệt là chính mình ở đây chịu khổ chịu tội hơn một tháng cả người chật vật, Thư Dư lại chỉ hơi dơ bẩn một chút còn thập phần có tinh thần, loại cảm giác không cân bằng lại nổi lên.

Tứ cô nương lập tức hướng về phía nàng, “Thư Vũ, ngươi tiện nhân này, ngươi còn dám xuất hiện ở chỗ này.”

Thư Dư âm thầm trợn trắng mắt, nói giống như nàng muốn xuất hiện ở chỗ này vậy ấy.

Tứ cô nương đối với nàng giương nanh múa vuốt, mắt thấy móng tay đen nhánh sắc nhọn muốn duỗi đến trước mặt, Thư Dư một tay đem người đẩy ra, ngay sau đó kinh hoảng vỗ cửa lao hô, “Người tới a người tới a, cứu mạng a.”

Nàng sợ nơi này còn có người của nhị hoàng tử tam hoàng tử đang âm thầm nhìn chằm chằm, vẫn biểu hiện bộ dáng vừa khủng hoảng vừa sợ hãi.

Tứ cô nương bị đẩy ngã trên mặt đất, kỳ thật Thư Dư cũng không dùng bao nhiêu sức lực, chỉ là đối phương quá yếu, đồ ăn trong nhà lao thập phần khó ăn, có đôi khi đưa tới toàn là trấu.

Đối với tiểu thư Thư gia quen sống trong nhung lụa mà nói, thật sự rất khó nuốt xuống, cứ việc chậm rãi thành quen, nhưng thân thể này xác thật là không thể bằng lúc trước.

Khi Tứ cô nương ngã trên mặt đất còn có chút ngốc, sau đó càng là lửa giận ngập trời.

Nhưng mà không đợi nàng lần nữa làm khó dễ, nghe được động tĩnh lao đầu đã chạy tới, ‘ phanh phanh phanh ’ vỗ cửa lao hô, “Ồn ào cái gì mà ồn ào? Còn ồn ào nữa thì toàn bộ lôi ra đánh một trận, miễn cho các ngươi tinh lực tràn đầy.”

Thư Dư lập tức co vào trong góc, chỉ vào mọi người Thư gia nói, “Lao đầu đại ca, có thể cho ta đổi một gian nhà tù khác hay không? Ta cùng các nàng không phải người một nhà, các nàng nhìn thấy ta liền hận không thể giết ta, vừa mới thiếu chút nữa đã cào nát mặt ta rồi.”

“Không có, chỉ có một gian phòng này.” Lao đầu hừ lạnh, sau đó nhìn về phía người Thư gia, cây roi trong tay chỉ hướng các nàng, “Làm gì? Đến lúc này rồi còn dám gây sự với ta đúng không.”