Hướng Vệ Nam đều sợ ngây người, hiện tại lão nhân thật là vừa tàn nhẫn vừa chơi xấu a, cái này cũng nghĩ ra được?
Hắn càng đau đầu, xoa giữa mày nói, “Các ngươi suy nghĩ cái gì? Đây là các ngươi muốn đi liền đi chắc, không có lộ dẫn các ngươi đến cửa thành còn không thể nào vào được.”
“Vậy không đi vào, chúng ta đi núi sâu rừng già, đi đường không có ai, vẫn luôn có biện pháp.”
Hướng Vệ Nam, “……”người Lộ gia thật đúng là có tiền đồ, ý tưởng đi núi sâu rừng già đều ra được, thật là thiên chân.
Hắn nhìn về phía người Lộ gia phía dưới, nhưng mà lại thấy bọn họ một đám ánh mắt kiên định, căn bản là không giống như đang nói đùa, phảng phất như chỉ lát nữa ra khỏi huyện nha sẽ trực tiếp thực thi hành động vậy.
Cố tình Hướng Vệ Nam còn không thể làm gì bọn họ, đặc biệt là lão thái thái, tuổi lớn, lúc này nhìn sắc mặt cũng không tốt lắm, nếu mà dùng sức mạnh, không chừng người đều phải nằm ở chỗ này.
Thật là…… Không hổ là người nhà Lộ Thư Dư.
Hắn có chút hối hận đã đáp ứng Lộ Thư Dư chiếu cố bọn họ, nhìn mà xem hắn đã tự tìm cho chính mình một cọc phiền toái lớn cỡ nào cơ chứ?
Nói đến thế này rồi, lão thái thái cũng xác thật không làm khó hắn, lắc lư đứng dậy, xoay người muốn đi.
Hướng Vệ Nam nếu để cho bọn họ ra khỏi cửa này, vậy phía sau khẳng định sẽ xảy ra chuyện.
Việc đã đến nước này, cho dù hắn không thừa nhận, người Lộ gia cũng không tin.
“Thôi, ta nói là được chứ gì.”
Người Lộ gia lập tức dừng lại bước chân, lại sôi nổi quay đầu tới.
Hướng Vệ Nam chỉ chỉ chỗ ngồi trên đại đường, “Được rồi, đều ngồi xuống đi.”
Đại Ngưu cùng Đại Nha nhanh chóng đem ghế dựa phân tán ở hai bên đặt lên phía trước, sự tình nghiêm trọng, vẫn là không cần nói quá lớn thì tốt hơn, ngồi gần chút nói nhỏ thôi cũng có thể nghe được.
Hướng Vệ Nam, “……” Khẳng định đều là học được thói xấu từ Lộ Thư Dư rồi.
Chờ mấy người đều ngồi xuống, Hướng Vệ Nam mới nhíu mày, không biết phải bắt đầu nói từ đâu mới được.
Người Lộ gia toàn bộ đều nhìn chằm chằm hắn, an an tĩnh tĩnh cũng không nói lời nào.
Hồi lâu, Hướng Vệ Nam mới mở miệng hỏi, “ Cuộc sống của Lộ cô nương trước khi về Lộ gia cùng với dưỡng phụ dưỡng mẫu nàng là ai, hẳn là chưa từng nói với các ngươi phải không?”
Lão thái thái, “Nàng nói dưỡng phụ mẫu đều là người thường trong nhà có một chút của cải.”
Hướng Vệ Nam lắc đầu, “Cũng không phải là một chút của cải, Lộ cô nương trước khi về nhà, là Đông An phủ tri phủ, Thư gia tam cô nương.”
Đám người Lão thái thái kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, tam cô nương nhà tri phủ?
Cho nên, cho nên dưỡng phụ dưỡng mẫu nàng là Tri phủ đại nhân?
Hướng Vệ Nam tiếp tục, “Sự tình nàng có vị sư phụ nhưng thật ra là thật, chính là vị Đông Thanh quan chủ mà Lộ Nhị Bách đã gặp qua. Đông Thanh quan chủ đại khái là hơn một năm trước sau khi nhìn thấy Lộ Nhị Bách cùng Lộ cô nương, sinh ra hoài nghi, cho nên mới điều tra thân thế nàng, hơn nữa nói cho Lộ cô nương.”
Hắn không nói Thư Dư là bị Thư gia mạt sát mới có thể rời đi Đông An phủ, bằng không người Lộ gia khẳng định nếu biết nàng trước kia cuộc sống quá không tốt, chỉ sợ lại phải chịu đả kích.
Lại đả kích vài lần, hắn thật đúng là sợ lão thái thái chịu đựng không nổi, cho nên trên cơ bản đều là tránh nặng tìm nhẹ mà nói.
“Sự tình sau đấy thì các ngươi biết rồi, Lộ cô nương trở về tìm các ngươi, hơn nữa cùng các ngươi tương nhận.” Hướng Vệ Nam nói, “Nhưng mà trước đó không lâu Thư gia xảy ra chuyện, Thư tri phủ tham ô nhận hối lộ bị tra xét, hắn bị chém đầu, những người Thư gia khác đều bị lưu đày Tây Nam.”
“Mà Lộ cô nương tuy rằng không phải nữ nhi thân sinh của Thư gia, nhưng nàng rốt cuộc ở Thư gia sinh sống mười bốn năm, trên danh nghĩa nàng chính là nữ nhi Thư gia, cho dù là dưỡng nữ, vậy cũng có tên trên danh sách lưu đày.”