Thư Dư thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn Vu lão gia đang đứng trước mặt, nói, “Thí chủ chớ có khó xử với ta, thiên cơ không thể tiết lộ, nếu không bần đạo cũng sẽ phải chịu phản phệ. Trước khi bần đạo ra cửa sư phụ đã ngàn dặn vạn dò không thể làm trái ý trời, thí chủ xin hãy nhường đường, bần đạo phải đi rồi, thí chủ cứ coi bần đạo là bọn bịp bợm giang hồ kia, nói chuyện không thể tin tưởng cũng được.”
Nàng càng nói như vậy, Vu lão gia càng không thể nào để nàng đi rồi.
Cho dù Thư Dư thật là bọn bịp bợm giang hồ, chỉ cần lời nàng nói không chuẩn, Vu lão gia cũng có rất nhiều biện pháp thu thập nàng.
Còn nếu như nàng nói chính là thật sự vậy chẳng phải là hắn đã bỏ lỡ một cơ hội cứu mạng sao?
Vu lão gia thái độ cung kính lên, “Tục ngữ nói cứu một mạng người còn hơn xây bảy tòa tháp, ta nếu đã gặp được đạo trưởng, chứng tỏ rằng đây là ý của trời cao, sao có thể nói là làm trái ý trời được?”
“Này……” Thư Dư nhíu mày, bộ dáng vẫn khó xử lắm.
“Còn thỉnh đạo trưởng chỉ điểm, sát khí này từ đâu mà đến, nhân quả lại duyên cớ làm sao.”
Thư Dư cuối cùng nặng nề thở dài một hơi, “Thôi.”
Nàng nhìn trái nhìn phải, nhìn về cửa hàng Vu gia phía sau, “Vậy thỉnh thí chủ viết một chữ, bần đạo luận giải một phen.”
Vu lão gia tất nhiên không có ý kiến, đi vào cửa hàng lấy ra giấy bút liền viết một chữ.
Thư Dư ngước mắt đã thấy, “Hài? Đúng là không có gì bất ngờ.” Thật là tâm tâm niệm niệm đều muốn hài tử mà.
“Xin chỉ giáo cho.”
Thư Dư chỉ vào mặt chữ, “Thí chủ thỉnh xem, Chữ Hài bên trái là một chữ tử, chứng tỏ sát khí nhân quả này là về con nối dõi. Bên phải là chữ hợi, hợi đứng thứ mười hai trong mười hai con giáp, là quẻ Càn, sáu âm, lúc này một mảnh tuyết trắng, thổ ở đây không thể ấm lên, kim đến đây cũng sẽ nguội ngắt, không tốt. Lại có, chữ hợi gặp mã thì hãi, hãi, cũng kinh. Nghe mà rợn cả người, sóng to gió lớn, đều là quẻ tượng không lạc quan chút nào. Ta xem, sát khí này cũng có quan hệ với mã, muốn hại thí chủ, hoặc là cầm tinh con ngựa, hoặc là họ Mã, chắc chắn có quan hệ chặt chẽ với Mã.”
Vu lão gia ngơ ngẩn, vốn cảm thấy không có gì, lúc này nhìn lại chữ này, thế nhưng cũng có cảm giác hãi hùng khiếp vía.
“Vậy đạo trưởng có biết cái người muốn hại ta này, lúc này đang ử phương nào không?”
Thư Dư vẫn chỉ vào chữ kia, “Hợi, thuộc Tây Bắc, sát khí này là từ Tây Bắc mà đến. Lại thuộc thủy, nơi ở của kẻ xấu, nhất định cách sông không xa. Chữ Hợi con số đối ứng là 1, 4, 6, 10, 12. Trong những cửa hàng của thí chủ có bao gồm một trong số những con số này không vậy.”
Nàng lại xem đỉnh đầu Vu lão gia, đột nhiên nhăn chặt mày, “Này sát khí lại càng thêm dày đặc rồi, là mưu tài hại mệnh chi sát, có người đang mưu đồ gia sản của thí chủ. Thí chủ vẫn nhanh đi về hướng Tây Bắc tìm thử đi, hiện tại có lẽ còn kịp đấy.”
Nàng ngôn từ chuẩn xác, Vu lão gia cho dù lúc trước có hoài nghi nàng là kẻ lừa đảo, cũng dưới biểu tình gấp gáp của nàng mà trở nên lo lắng.
“Đạo trưởng hay là cùng ta đi xem?” Vu lão gia nói như vậy, cũng là vì muốn xác minh lời của Thư Dư thật hay giả, người ở bên cạnh thì cũng có thể dễ dàng phòng bị.
Thư Dư hơi hơi do dự một lát, cuối cùng nghiêm túc gật đầu, “Thí chủ thỉnh.”
Vu lão gia thở dài nhẹ nhõm một hơi, bước nhanh ra khỏi cửa hàng.
Ngay sau đó bắt đầu đi về hướng Tây Bắc, huyện thành ở hướng Tây Bắc, lại là bờ sông, đó chính là vùng ven sông Văn Mặc.
Từ từ, Cảnh đại sư hình như cũng ở khu đó.
Như thế, vừa lúc cũng đi gặp Cảnh đại sư, để hắn hỗ trợ nhìn xem đạo trưởng bên người này, nếu thật là kẻ lừa đảo, Cảnh đại sư khẳng định có thể nhìn ra được.