TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 656: Đại Nhân, Kỳ Thật Ta Họ Lộ

Một đầu lão hổ một đầu linh dương, đối với bọn họ mà nói quả thực chính là được mùa mà.

Nhìn quan sai kia ánh mắt vừa lòng, Mã Lộc không khỏi nhếch miệng nở nụ cười.

Quan sai đương nhiên là vừa lòng, vừa lòng đến không chịu nổi, không chỉ có bởi vì bọn họ đánh được đại trùng, còn bởi vì hôm nay tuần phủ đại nhân ở đây đó.

Mới vừa rồi hắn còn sốt ruột hoảng hốt đi ra ngoài tìm Thư Dư, hiện giờ lại như bị kinh hỉ đập cho choáng váng đầu óc.

Vẫn là Thư Dư nhắc nhở hắn một câu, “Sai gia, trước tiên đem đại trùng cùng linh dương đến thôn trang đã rồi nói sau.”

Quan sai kia đột nhiên phục hồi tinh thần lại, vội gật đầu lia lịa, “Đúng đúng đúng, trước đưa qua đã.” Đại nhân bọn họ còn đang chờ đấy.

Hắn vui rạo rực ở phía trước dẫn đường, Thư Dư lại từ biểu tình của hắn mà phát hiện biến hóa vi diệu.

Quả nhiên, mấy người mới vừa đi đến cửa thôn trang, đã nhìn thấy Thành đại nhân cùng Thích Thiền nghe tin ra tới.

Quan sai vội vàng nói, “Vị này chính là tuần phủ đại nhân, đại nhân hôm nay là xuống phía dưới tuần tra, vừa vặn nghỉ chân ở thôn trang, mau gặp qua đại nhân.”

Ở đây mặc kệ là đám người Mã Lộc hay là bá tánh vây xem, nghe vậy đều ngây ngẩn cả người.

Thư Dư là người đầu tiên lên tiếng, “Gặp qua tuần phủ đại nhân.”

Những người khác sôi nổi hoàn hồn, lập tức buông lão hổ xuống, vội vàng hành lễ.

Thành đại nhân để mọi người đứng dậy, ngay sau đó liền nhìn về phía lão hổ trên mặt đất.

Hắn tuy cũng đã gặp qua việc lớn, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một lão hổ sờ sờ ra đấy.

Hơn nữa làm hắn kinh ngạc chính là, lão hổ này ngoại trừ hai cái lỗ bị mũi tên bắn trúng ra, cũng chỉ có phần đầu đôi mắt bị thương, nhìn phi thường hoàn chỉnh.

Da hổ hoàn chỉnh như vậy, chính là vật quý hiếm đó.

Thành đại nhân mắt sáng rực lên, có chút kinh hỉ.

Thừa dịp bọn họ đang xem lão hổ, quan sai kích động đi đến bên cạnh mấy người Mã Lộc, nhỏ giọng nói, “Các ngươi vận khí tốt, nếu mà chậm thêm mười lăm phút nữa, nói không chừng Thành đại nhân đã đi rồi.”

Mã Lộc sửng sốt, hắn đầu óc hoạt động nhanh, đột nhiên nghĩ đến chuyện Thư Dư đã hai lần nhắc nhở bọn họ không cần trì hoãn sớm một chút trở về.

Nghĩ vậy, tầm mắt hắn không khỏi dừng ở trên người Thư Dư, nhưng mà ngay sau đó, liền thấy vị tiên sinh đi theo phía sau Thành đại nhân có vẻ rất có phân lượng, đã cười đi tới trước mặt Thư Dư.

“Thư Dư cô nương, đã lâu không thấy, còn nhớ rõ lão phu không?”

Thư Dư lập tức liền cười, nàng còn sợ hắn không nhớ được nàng đấy.

“Đương nhiên nhớ rõ, Thích tiên sinh.” Nàng cười nói một tiếng, quay đầu nhìn tuần phủ đại nhân một cái, “Không nghĩ tới Thích tiên sinh hiện giờ đi theo bên cạnh đại nhân làm việc.”

“Lão phu cũng không nghĩ tới cô nương tuổi còn nhỏ như vậy, nhìn gầy yếu, lại có bản lĩnh săn được lão hổ lớn vậy, làm lão phu lau mắt mà nhìn đó.”

Thư Dư xua xua tay, thập phần khiêm tốn, “Tiên sinh quá khen, chúng ta một hàng sáu bảy người, mỗi người đều ra lực, cũng không phải là công lao của một mình ta.”

Thích Thiền, “Phải không? Lão phu xem qua con mồi của đội chín các ngươi rồi, chỉ bằng hai cô nương các ngươi, có thể săn được con mồi lớn như thế, chính là không đơn giản a.”

Khi hai người nói chuyện, Thành đại nhân bên kia đã xem đủ rồi đi tới.

Chờ đến khi mấy người một lần nữa trở lại đại đường thôn trang, hắn liền nhìn về phía Thư Dư, “Ngươi chính là vị Thư cô nương mà tiên sinh đã nói sao?”

Thư Dư lại hành lễ với Thành đại nhân, ngay sau đó lắc đầu nói, “Đại nhân, kỳ thật ta bây giờ họ Lộ.”

Thành đại nhân sửng sốt, nhìn về phía Thích Thiền, người sau cũng vẻ mặt nghi hoặc.

Quan sai đứng ở phía sau vỗ trán một cái, muốn mệnh mà, quên cùng đại nhân nhắc tới thân thế của Lộ cô nương rồi.

Hắn vội vàng tiến lên, đem những sự tình Thư Dư cùng Thư gia nói đầy đủ một lần.