Tiếng của Lộ Tam Trúc cao vút lại hưng phấn, chọc cho những người trong thôn không đi ra ngoài làm việc sôi nổi nhô đầu ra dò hỏi.
Thật sự là động tĩnh của Nguyễn gia đã nhiều ngày nay quá lớn, đầu tiên là mang theo cái giả mạo Nhị Nha tới nhận thân, sau lại bị Nhị Nha đánh tới tận cửa, hiện tại thì hay rồi, lại xảy ra chuyện.
Hiện giờ thấy Lộ Tam Trúc đi ngang qua, cũng không sợ hắn, giữ chặt hắn liền dò hỏi, “Lộ lão tam, ngươi mau nói cho chúng ta nghe đi, Nguyễn gia kia lại làm sao vậy?”
Lộ Tam Trúc kích động đến mức mặt đều đỏ, “Ha ha ha ha, các ngươi không biết đâu, bà tử Nguyễn gia kia ác độc, nghe nói Vu lão gia trấn trên muốn nhận một đôi long phượng thai làm hài tử. Bà ta liền đánh chủ ý lên hai đứa nhỏ nhà nhị ca ta, bây giờ xong đời rồi, liền vừa mới, Vu gia quản gia tới cửa dỡ nhà Nguyễn gia.”
Thư Dư đã đáp ứng thôn trưởng Nguyễn gia thôn, không đem sự tình của Nguyễn lão thái bà lan truyền đi ra ngoài.
Nhưng hiện tại người nói ra chính là Vu gia quản gia, sao có thể trách được nàng chứ.
Lộ Tam Trúc đều cảm thấy hết thảy những việc này Nhị Nha đều đã tính hết rồi, “Vu gia quản gia nói, việc Nguyễn bà tử muốn bán đi cháu ngoại Vu lão gia căn bản không biết, hắn cũng mới nghe được. Một khi đã biết người Nguyễn gia này thế nhưng lấy danh nghĩa của hắn muốn chia rẽ một gia đình đang êm đẹp, cảm thấy bà ta quá ác độc. Cố tình tội nghiệt như vậy, bà ta còn muốn cho Vu lão gia tới gánh. Cho nên Vu lão gia có thể không tức giận sao? Bây giờ Vu gia đã tìm tới cửa rồi, nhà của Nguyễn gia có một nửa đã bị dỡ luôn rồi, Nguyễn lão đại đi cản lại liền chân cũng bị đánh gãy.”
Mọi người nghe vậy hai mặt nhìn nhau, này, này Nguyễn lão thái bà vẫn còn là con người sao? Lộ gia đều đã thành như vậy, bị nàng bán đi một đứa còn không tính, còn muốn lại bán thêm hai đứa nữa?
Thật là xứng đáng, bà ta thế mà còn tưởng tính toán được Vu lão gia rồi, hiện tại tự tìm đường chết chứ gì.
“Được rồi, các ngươi muốn xem náo nhiệt thì đi Nguyễn gia thôn mà xem, ta phải đi nói cho cháu gái ta tin tức tốt này mới được.” Lộ Tam Trúc chen chen, đẩy ra đám người liền hướng về phía nhà Lộ Nhị Bách chạy tới.
Người trong thôn liếc mắt nhìn nhau một cái, nhỏ giọng nói, “Loại náo nhiệt này có gì hay chứ, không xem không xem, nhà bao việc.”
Kết quả mấy người vừa quay đầu lại khẽ yên lặng đi theo đường khác hướng thẳng đến Nguyễn gia thôn mà đi.
Lộ Tam Trúc lại là cổng nhà mình cũng chưa vào, trực tiếp đẩy ra cổng viện nhà Lộ lão nhị.
Thấy Thư Dư đang đứng ở trong viện, hắn chạy nhanh thò qua, nhỏ giọng nói, “Nhị Nha, Nguyễn gia đã xảy ra chuyện.”
“Ta biết, giọng thúc lớn như thế, ta đứng ở đây còn nghe được.”
Lộ Tam Trúc ngượng ngùng, “Kia…… Vu lão gia cho người đi đập Nguyễn gia, có phải có quan hệ tới ngươi đúng không?”
Thư Dư liếc xéo hắn một cái, “Thúc đoán xem?”
Lộ Tam Trúc bị cái liếc mắt kia dọa đến giật bắn người, nhịn không được vỗ vỗ ngực, ánh mắt Nhị Nha càng ngày càng dọa người.
Cũng không biết nàng rốt cuộc là làm thế nào, cư nhiên có thể làm Vu gia đi tìm Nguyễn lão thái bà tính sổ.
Nha đầu này cũng quá lợi hại rồi.
Lộ Tam Trúc tâm ngứa, vốn dĩ muốn tiếp tục hơi, liền nghe được bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, sau đó giọng của Đại Hổ Tam Nha vang vào, “Nhị tỷ, nhị tỷ.”
Thư Dư xoay đầu liền thấy lão thái thái mang theo hai đứa nhỏ đã trở lại.
Trên mặt Lão thái thái đều là thần sắc khẩn trương sốt ruột, đi lên đẩy Lộ Tam Trúc chắn trước mặt sang một bên, khẩn trương hỏi, “Nhị Nha à, con không sao chứ? Ta nghe nói con đi Nguyễn gia thôn tìm bà ta tính sổ?”
“Bà nội biết rồi sao?”
“Hôm nay Nguyễn gia thôn có người đi huyện thành bán đồ vật, ta vừa vặn gặp gỡ, nàng nói với ta con hôm qua vác rìu chém Nguyễn bà tử thành hai nửa.”