Thư Dư nhướng mày, cha đây là sợ nàng lo lắng?
Chuyện ở sạp…… ừm, theo nàng biết, chuyện ở sạp, chỉ có chuyện địa đầu xà kia thôi.
Thư Dư dừng một chút, thấp giọng hỏi nói, “Cha nói, chính là chuyện Hà lão đại ấy hả?”
“Khụ khụ.” Lộ Nhị Bách trực tiếp bị rượu trong miệng làm cho sặc luôn, hắn mở to hai mắt, vội quay đầu nhìn về phía Nguyễn thị, “Nàng nói cho A Dư à?”
“Không có, là A Dư tự mình đụng phải.”
Lộ Nhị Bách nhíu mày, “Vậy Hà lão đại có làm khó dễ con không?”
Thư Dư lắc đầu, “Cha, cha còn không biết con sao? Hắn nơi nào có thể làm khó được con?”
Về phần nàng lừa dối Hà lão đại như thế nào thì không cần thiết phải nói, rốt cuộc ở đây còn có Diêu thợ mộc nữa.
Lộ Nhị Bách hồ nghi nhìn nàng, nghĩ đến A Dư thông tuệ, đột nhiên cảm thấy, khả năng người bị khó xử, sẽ biến thành Hà lão đại.
A Dư nhà bọn họ, dù là ở trước mặt Hướng đại nhân đều thành thạo, cho dù bị lưu đày cũng không chút hoang mang, Hà lão đại, ừ, khẳng định không phải đối thủ của nàng.
Lộ Nhị Bách yên tâm, lúc này mới trả lời vấn đề lúc trước của Thư Dư, “Đúng rồi, ta nói chuyện ở sạp, chính là chỉ địa đầu xà kia. Hắn muốn nhà chúng ta giao phí bảo hộ, vừa mở miệng chính là mười lượng bạc, đây rõ ràng chính là khi dễ người.”
Nhà bọn họ tuy có thể lấy ra được mười lượng bạc, nhưng đó cũng là tiền bọn họ cực cực khổ khổ thức khuya dậy sớm làm lụng tiết kiệm được, một số tiền lớn như vậy, ai bỏ được chứ, Hà lão đại căn bản chính là ở cố ý khó xử bọn họ, cũng đang thử điểm mấu chốt của bọn họ.
Lần này bọn họ giao tiền, Hà lão đại sẽ theo dõi bọn họ, khẳng định còn có lần tiếp theo.
Ý của Lộ gia là số tiền này, không thể cho.
“Ý của nương và tỷ con là buổi sáng hôm nay ra quán nốt, ngày mai sẽ không ra nữa, tránh nổi bật một chút, nhưng đây cũng không phải kế lâu dài. Ta đã hỏi thăm qua, Hà lão đại kia không phải người lương thiện, cho dù ngươi không ra quán, hắn cũng sẽ tìm tới tận cửa. Chúng ta cũng không thể vì hắn mà phòng ở cũng không ở được đúng chứ?”
Thư Dư gật gật đầu, đây cũng là điều nàng đã suy xét, cho nên nàng không nghĩ là sẽ không ra quán, chỉ nghĩ giải quyết Hà lão đại từ căn bản.
Lộ Nhị Bách nhìn về phía Diêu thợ mộc một bên, “Ta đang nghĩ, không biết có còn biện pháp khác hay không. Nhưng mà ta ở Hắc Thường huyện này, người nhận thức ngoài Hội Phong tiêu cục ra, cũng cũng chỉ có Diêu lão ca. Buổi sáng hôm nay ta đến Diêu gia, muốn cùng Diêu lão ca thảo luận chủ ý. Thế mà vừa lúc Diêu lão ca tiếp một mối làm ăn, là làm đồ trang trí cho cậu em vợ huyện lệnh ở thôn trang vùng ngoại ô.”
“Diêu lão ca liền mang ta đi cùng đến thôn trang ngoại ô, còn thuận lợi gặp được cậu em vợ huyện lệnh. Hắn đã đáp ứng ta, ngày mai sẽ tìm hai bộ khoái, tới phụ cận chỗ chúng ta bày quán tuần tra, nếu như gặp được địa đầu xà lại đây, liền giúp đỡ giải quyết.”
Tuy sẽ mất một chút phí vất vả, nhưng so với mười lượng bạc thì cũng chỉ là một chút tiền thưởng, hắn vẫn là có thể gánh vác được.
Nhưng mà, Thư Dư nghe đến đó, biểu tình lại trở nên cổ quái.
“Cha, cha nói…… cậu em vợ Huyện lệnh?”
“Đúng vậy, làm sao vậy?”
Thư Dư trầm mặc một lát, do dự mà nói, “Vậy có khả năng, ngày mai hắn không thể tìm bộ khoái đi chúng ta sạp tuần tra được đâu.”
Lộ Nhị Bách mới vừa thích ý uống một ngụm rượu, nghe vậy sửng sốt một chút, buông chén rượu xuống, “Vì sao?”
“Bởi vì, huyện lệnh Hắc Thường huyện, khả năng sắp xảy ra chuyện.” Thư Dư nói, “Tuần phủ đại nhân lại đây, đang ở huyện nha Hắc Thường huyện, buổi chiều lúc con đi ngang qua cửa huyện nha, nhìn thấy nơi đó đề phòng nghiêm ngặt, mơ hồ nghe nói huyện lệnh đã xảy ra chuyện.”