TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 715: Là Mã Lộc Hại Bọn Họ (2)

Vì thế người đội năm vào lúc đội ba xuống núi cũng lập tức núp vào, chờ bọn họ đi xa, liền đi theo lộ tuyến lúc trước đi vào bên trong.

Bọn họ mới vừa rồi đã nghe đội ba nói, nơi đại trùng xuất hiện ở ngay phía trước, hơn nữa tuy đã qua hai ngày, nhưng dấu vết đánh nhau vẫn còn, khá dễ tìm.

Dù sao người đội năm càng đi càng sâu, cuối cùng kết quả như thế nào, người đội ba không biết, cũng không quan tâm.

Cho đến khi bọn họ trở về, mới biết được người đội năm gặp phải đại hùng.

Thư Dư nghe xong Phương Hỉ Nguyệt giải thích, cũng không biết nên nói người đội năm là quá ngu hay là lòng quá tham nữa.

Đội ba tất nhiên không biết chỗ đó hiện tại đang có đại hùng, nhưng nơi đó ban đầu là địa bàn của lão hổ, chứng tỏ đã là chỗ sâu trong núi sâu. Cho dù lão hổ hiện tại không còn, vậy cũng là chỗ mà mãnh thú to lớn sẽ đến, người không có chút chuẩn bị nào mà muốn đi vào, khả năng gặp phải nguy hiểm sẽ cực cao.

Mã Lộc thật đúng là không nghĩ muốn mạng của những người đội năm đó, chỉ cần bọn họ không tham lam như vậy, không bị dục vọng choáng váng đầu óc, thậm chí ngày thường quan sát nhiều rèn luyện nhiều, cũng có thể kịp thời lẩn tránh nguy hiểm.

Cố tình bản thân bọn họ không biết cố gắng, này sao có thể trách được bọn họ.

Phương Hỉ Nguyệt bên này thuyết minh sự tình trải qua cùng Thư Dư, trong phòng bên kia, người đội năm cũng đang trong tiếng kêu đau đớn, đứt quãng đem tiền căn hậu quả nói cho Vương Trường Đông.

Nhưng mà sau khi Vương Trường Đông nghe xong, liền “……”

Đây là bọn họ nói, đội ba hại bọn họ?

Hắn đều không kiên nhẫn, “Cái này mà cũng có thể trách lên đầu đội ba người ta sao, bọn họ cũng không lôi kéo các ngươi vào núi sâu, chính mình lén lút đi theo phía sau người khác, có phải còn có mục đích không ai biết gì hay không? Toàn bộ đội ngũ đi săn, chỉ có các ngươi lắm chuyện, con mồi đánh vừa nhỏ vừa ít, còn không biết xấu hổ kéo đội ba xuống nước, ngu!!”

So sánh với đội năm thích gây chuyện, Vương Trường Đông đương nhiên càng thích đám người Mã Lộc làm việc lợi hại lại không sinh sự còn mang đến vinh dự cho hắn nữa.

Cho nên hắn nghe xong sự tình thấy không quan hệ gì đến đội ba, liền lười đi để ý.

Vương Trường Đông quay đầu nói với đại phu, “Cẩn thận xem cho bọn họ xem, khai dược xong thì đưa về trong nhà đi. Thật là, làm dính hết máu ra chỗ này của ta.”

Hắn muốn phỉ nhổ.

Người đội năm kêu oan cũng vô dụng, Vương Trường Đông đi rồi, những quan sai khác cũng không để ý tới.

Đội ba đứng ở ngoài phòng vui tươi hớn hở nhìn bọn họ một cái, liền đi giao con mồi, dọn dẹp AnVijDHkqnḖ chút chuẩn bị về nhà.

Thư Dư cũng không tiếp tục chú ý, phía sau lục tục có những đội ngũ đi săn khác trở về, cũng đều đi xem qua người đội năm.

Nghe nói là bị đại hùng làm bị thương, một đám khó tránh khỏi lòng có xúc động, vốn hai ngày trước bị đội ba kích thích cảm xúc kích động hận không thể vào núi đánh đại trùng, lúc này mới dần dần chìm xuống.

Đặc biệt là đội thứ mười hôm nay ngày đầu tiên vào núi, sau khi thấy sắc mặt đều thay đổi.

Bọn họ đánh được không nhiều lắm, rốt cuộc ngày đầu tiên, thủ pháp mới lạ, còn đang thích ứng dần.

Thư Dư đăng ký cho bọn hắn xong, không bao lâu đội ngũ khai hoang cũng đã trở lại.

Nàng lại gặp được người Thư gia, lúc này người Thư gia không nói thêm cái gì, nhanh chóng lãnh đồ ăn liền đi. Nhìn thấy đồ ăn không bị cắt xén, đều đồng thời thở ra một hơi.

Thư Dư thấy thế cười nhạo một tiếng, nàng còn không đến mức gian lận ở chỗ này, không thú vị.

Phải làm, nàng sẽ làm cho lớn.

Nhưng mà, Thư Phong Thư Quyền vốn muốn đổi việc vào núi đi săn, lại không nhắc lại việc này. Cũng không biết là đánh mất ý niệm hay là có ý tưởng gì khác.

Thư Dư làm việc xong xuôi, đội năm trong phòng được xem xong vết thương cũng bị đưa trở về.