TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 738: Tình Địch Gặp Nhau

Thư Dư, “Sao vậy ạ?”

Lão thái thái chọc trán nàng một chút, “Đưa bọn Đại Hổ về khẳng định là tiểu tử Trương gia, nếu biết tâm tư của bọn họ rồi thì không cần lại cùng hắn chạm mặt. Trương gia bên kia, ta đã thay cháu cự tuyệt rồi.”

Không chỉ có như thế, về sau cũng để Đại Hổ cùng Tam Nha ít đi Trương gia thôi.

Trong lòng Lão thái thái đang tính toán, trong viện đã truyền đến thanh âm cao hứng của Đại Hổ, “Triệu…… Đại Ngưu ca, huynh đã trở lại sao?”

Đại Hổ quá hưng phấn, thiếu chút nữa liền nói lỡ miệng, may mà kịp thời dừng lại.

Triệu Tích cười ha hả đi tới sờ sờ đầu hai tiểu gia hỏa, “Đúng vậy, đã trở lại, có nhớ ta không?”

“Nhớ.” Đại Hổ nói, lại nhìn thấy Mạnh Duẫn Tranh từ trong phòng đi ra, càng kích động, “Mạnh đại ca.”

Hắn tránh thoát khỏi bàn tay của Triệu Tích, gấp không chờ nổi chạy đến trước mặt Mạnh Duẫn Tranh, “Mạnh đại ca, lúc trước huynh dạy đệ phương pháp học tập dùng quá tốt, đệ hiện tại có thể nhớ kỹ thật nhiều chữ, đệ còn làm tiểu phu tử đấy nhé, lợi hại lắm.”

“Phải không?” Mạnh Duẫn Tranh khen ngợi hắn một câu, ng·ay sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Trương Bình An đứng ở trong viện có chút câu nệ, ánh mắt mang theo đánh giá, một lát sau cúi đầu, nói với Đại Hổ, “Tuy phương pháp dùng tốt, nhưng rốt cuộc cũng là phương pháp học cấp tốc, đệ nhớ kỹ rồi cũng phải ôn tập nhiều hơn, đặt nền móng vững chắc mới có thể học được học vấn càng sâu phía sau. Làm tiểu phu tử tất nhiên là rốt, nhưng nếu bởi vì chuyện này mà bỏ bê công khóa, liền lẫn lộn đầu đuôi, biết không?”

Đại Hổ nghiêng nghiêng đầu, kỳ thật có chút không hiểu lắm, làm tiểu phu tử chẳng phải cũng có thể ôn tập sao?

Nhưng mà Mạnh đại ca là người có học vấn đỉnh đỉnh lợi hại, người mà hắn bội phục sùng bái nhất chính là Mạnh đại ca, cho nên lời hắn nói nhất định phi thường có đạo lý.

Tiểu gia hỏa dùng sức gật gật đầu, “Biết, vậy, đệ đây trước không làm tiểu phu tử nữa, chờ đệ có thể đọc làu làu lại đi dạy người.”

Nói xong, hắn xoay đầu, nói với Trương Bình An nói, “Trương đại ca, mấy ngày sau ta trước không đi nhà ngươi nữa.”

Trương Bình An cứ cảm thấy vị Mạnh công tử nayd đối với mình địch ý rất lớn, hắn cười gượng hai tiếng, nói với Đại Hổ, “Được, xác thật là ngươi đọc sách quan trọng hơn, là ta chậm trễ ngươi vài ngày nay.”

Đại Hổ xua xua tay, “Kia thật không có, Trương đại ca ngươi không cần cảm thấy băn khoăn.”

Mạnh Duẫn Tranh cười nhạo một tiếng, Triệu Tích ở một bên xem náo nhiệt xem đến thập phần hăng say.

Cho đến khi nhận được tầm mắt sắc bén âm trầm của Mạnh Duẫn Tranh, đột nhiên nghĩ đến kỳ hạn của mình còn chưa tới, chanh chóng thức thời hướng tới phòng bếp bên kia giương giọng hỏi, “Bà nội, cơm trưa xong chưa ạ? Chúng ta mới vừa gấp trở về, bụng đều đói.”

Mạnh Duẫn Tranh cười đến vẻ mặt hiền lành hỏi Trương Bình An, “Trương tiểu ca, chúng ta hôm nay vừa trở về, trong nhà nấu không ít đồ ăn, có muốn lưu lại cùng nhau ăn không?”

Trương Bình An vẫy vẫy tay, “Không cần không cần, ta chỉ là đưa Đại Hổ Tam Nha về thôi, giờ sẽ đi luôn.”

Dứt lời, hướng phòng bếp bên kia nhìn nhìn. Lão thái thái cũng ra tới, mời hắn một lần, Trương Bình An vẫn cự tuyệt như trước.

Đáng tiếc, hắn chưa thấy được Thư Dư, có chút tiếc nuối xoay người ra khỏi viện môn.

Đại Hổ cùng Tam Nha nhìn nhau một cái, sao cứ cảm thấy không khí quái quái nhỉ?

Cũng may trong phòng bếp rất nhanh đã truyền đến thanh âm của Thư Dư, “Ăn cơm, đừng đứng ở bên ngoài.”

Hai tiểu gia hỏa lập tức hưng phấn chạy vào phòng bếp, “Thơm quá đi à, nhị tỷ, chúng ta hôm nay ăn cái gì?”

“Cá hầm cải chua.” Thư Dư ngẩng đầu, nhìn Mạnh Duẫn Tranh cùng Triệu Tích cũng vào đến, tiếp đón bọn họ, “Ăn cơm trước, ăn xong rồi có cái thứ tốt cho mấy người xem.”