TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 743: Thiên Phú Của Tam Nha

Thư Dư không quen biết, đối với nàng mà nói, hộ vệ bên người Thành đại nhân mặc kệ là ai, cũng không có ảnh hưởng gì tới nàng.

Nàng cũng chỉ hơi quen thuộc với Thành Hiền một chút thôi, chỉ là hy vọng không phải hắn.

Hiện giờ từ trong miệng Triệu Tích nghe được tên một người khác, phản ứng nhiều nhất của nàng chính là ‘ à ’ một tiếng.

Sau đó đi sang phòng bếp ăn cơm chiều.

Hai ngày kế tiếp, thời tiết vẫn khá ấm áp, cho đến chạng vạng ngày hôm sau, nhiệt độ không khí đột nhiên hạ thấp xuống.

Lúc Thư Dư từ thôn trang về nhà, thân mình đều nhịn không được run run một chút.

May mắn nàng đã sớm chuẩn bị sẵn áo bông áo khoác ở thôn trang trước, bằng không nàng đều không nghĩ bước ra khỏi cửa thôn trang luôn.

Thư Dư vào sân, liền thấy bồn hoa hướng dương lúc trước mình đặt ở đất trồng rau bên kia đã không thấy, có lẽ là được lão thái thái bưng vào trong phòng rồi.

Trời lạnh như vậy, không biết đối với sinh trưởng của hoa hướng dương này có ảnh hưởng lớn không nữa.

Lão thái thái nghe được tiếng nàng vào cửa động, vội lên đón nàng, “Mau tới uống chén canh, nóng hầm hập, ấm áp một chút.”

Thư Dư vào phòng bếp, lão thái thái còn bưng cái chậu than đến bên chân cho nàng, “Thời tiết quỷ quái này, nói lạnh liền lạnh. Cũng không giống Giang Viễn huyện chúng ta chút nào, may mà hai ngày trước nghe cháu nói, nhà ta củi lửa và nước đều đã chuẩn bị đầy đủ, gì cũng không thiếu.”

Khi nói chuyện, Tam Nha cùng Đại Hổ cũng chạy vào.

Cả nhà lúc này mới rửa tay ăn cơm.

Hai đứa nhỏ ăn vừa ít vừa nhanh, ăn xong liền chạy ra ngoài.

Lúc trước Triệu Tích cũng ăn nhanh, lúc này lại chậm rì rì, chờ đến khi Tam Nha bọn họ đi rồi, hắn lập tức dịch mông ngồi vào bên trái Thư Dư, thấp giọng nói, “Ta phát hiện một chuyện.”

Lão thái thái tuổi lớn, ăn càng chậm, thấy thế liếc Triệu Tích một cái, “Ngươi lại phát hiện chuyện gì?”

Bà cảm thấy tiểu tử này mỗi ngày đều có việc phát hiện, chỉ một Chính Đạo Thôn nhỏ nhỏ như vậy mà thứ hắn phát hiện còn rất nhiều nha.

Triệu Tích bị nghẹn một chút, “Bà nội, ta lúc này nói chính là chính sự đó.”

“Chính sự gì?”

“Ta phát hiện Tam Nha có thiên phú học y.”

Lời này vừa ra, Thư Dư cùng lão thái thái đều ngừng tay, “Ngươi nói ai?”

“Tam Nha á.” Triệu Tích thấp giọng nói, “Mới hai ngày trước, không phải A Dư mang về một con thỏ sao? Sau đó Tam Nha tới tìm ta, hỏi ta muốn chút thảo dược. Ta nghe cảm thấy kỳ quái, nàng muốn thảo dược đều là trị liệu ngoại thương, còn tưởng rằng nàng bị thương, kết quả nàng nói chính là con thỏ bị thương.”

Triệu Tích cảm thấy rất hiếm lạ, Tam Nha băng bó trị thương cho con thỏ thì không kỳ quái, kỳ quái chính là nàng thế mà có thể nói ra vài loại thảo dược trị liệu ngoại thương, còn đều rất chính xác.

Triệu Tích liền bắt đầu quan sát nàng mấy ngày, còn tự mình theo ở phía sau xem nàng trị thương cho con thỏ.

Tiểu cô nương tuy rằng thập phần ngượng tay, nhưng làm chuyện gì cũng ra hình ra dáng, động tác cũng thập phần nhẹ nhàng, từng bước một chút không sai.

Nàng rõ ràng chưa từng học qua, ngày thường nhiều nhất chính là xem hắn sao dược hái thuốc bối, ngẫu nhiên thấy hắn xem bệnh cho người ta vài lần mà thôi, nàng thế mà còn nhớ kỹ?

Triệu Tích vẫn là lần đầu tiên gặp được tiểu hài tử như vậy, hắn thật sự không muốn bỏ lỡ.

“Bà nội, A Dư, các ngươi nói xem, để Tam Nha đi theo ta học y thì thế nào?”

Thư Dư cùng lão thái thái nhìn nhau một cái, trong mắt đều có kinh ngạc cùng kinh hỉ.

Triệu Tích thấy các nàng không nói lời nào, cho rằng các nàng không đồng ý, lập tức thò lại gần, nỗ lực thuyết phục, “Tuy rằng nữ tử học y không nhiều lắm, nhưng học y đối với Tam Nha là có lợi. Thời buổi này, nữ y thiếu thốn, nữ tử mà sinh bệnh, chỉ có thể tìm nam đại phu xem. Thật ra có vài bệnh nam đại phu không tiện xem, lúc này, nữ y liền rất đáng giá.”