TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 760: Thành Đổng Dụ Hoặc

Hầu thị ở trạm dịch phảng phất như cá gặp nước, thập phần tự tại.

Mẹ con các nàng ngay từ đầu chính là tuần phủ đại nhân chỉ định điều phái lại đây, dịch thừa trạm dịch cảm thấy các nàng là có hậu đài, cho nên đối với các nàng khá chiếu cố.

Về phần những người ở trạm dịch khác, chỉ cần dịch thừa không làm khó mẹ con các nàng, Hầu thị đều có thể thu phục.

Nàng tính tình từ nhỏ đã được rèn luyện bát diện linh lung, chỉ cần có đủ điều kiện, muốn sống tốt vẫn là thực nhẹ nhàng.

Thư Dư biết thì yên tâm, nói với nàng, “Mấy ngày nay không phải hạ nhiệt độ sao? Bà nội ta làm ta cho các ngươi hai bộ quần áo, đang ở trên xe la ấy, lát nữa ngươi đi lấy đi.”

Hầu thị không nghĩ tới lão thái thái còn nhớ thương chính mình, nhưng nàng biết đây đều là xem ở phần mặt mũi của Thư Dư, chỉ là bởi vì nàng khi còn nhỏ đã đưa cho Thư Dư vài lần thức ăn.

Người Lộ gia đều là người tốt, từ điểm đó mà nói, Hầu thị thực vì Thư Dư mà cao hứng.

Cho dù Lộ gia hiện tại điều kiện không bằng Thư gia trước kia , nhưng đối với Thư Dư mà nói, lại giàu có ấm áp hơn rất nhiều.

Thư Dư lại hỏi Hầu thị tính toán ăn tết, Hầu thị cự tuyệt đề nghị đi Lộ gia ăn tết.

Đây là năm mới đầu tiên Thư Dư cùng Lộ gia đoàn tụ, mẹ con các nàng đi qua thật sự quá mức quấy rầy, điểm đúng mực này là vẫn phải có.

Ở trạm dịch ăn tết cũng không có gì không tốt, chỉ cần nữ nhi ở bên người, Hầu thị cũng đã thỏa mãn.

Thư Dư không miễn cưỡng, Hầu thị có chủ ý của mình.

Ăn xong mì, Hầu thị liền cầm chén đũa rời đi, nàng còn có chuyện phải làm, không thể vẫn luôn nói chuyện cùng nàng.

Thư Dư qua non nửa canh giờ mới lại lần nữa vào phòng, Thành Đổng đã tỉnh lại.

Quả nhiên, cho dù ngất cũng ngất không an ổn mà.

Thư Dư quan tâm tiến lên hỏi hắn, “Thành hộ vệ, ngươi thế nào rồi?”

“Lộ cô nương, có thể nhờ ngươi giúp một chút hay không?”

Thư Dư biểu tình nghiêm túc, “Ngươi nói đi, nếu mà ta có thể làm được, ta sẽ giúp ngươi.”

“Ta nơi này có phong thư, giúp ta đưa đến Hòa Thái phủ được chứ?”

Hòa Thái phủ là phủ thành gần Lâm Chương phủ nhất.

Thư Dư ngẩn ra, thư?

Nàng thật ra rất muốn đem lá thư kia lấy lại đây, nhưng mà trên mặt lại hiện lên thần sắc khó xử, do do dự dự nói, “Thành hộ vệ, ta rất muốn giúp ngươi. Nhưng, nhưng mà ngươi cũng biết, ta là là phạm nhân lưu đày đến Chính Đạo thôn, đừng nói đi Hòa Thái phủ, kể cả đi Lâm Chương phủ cũng không dễ dàng. Thư này của ngươi, ta không đưa được.”

“Không, ngươi có thể.”

Thành Đổng che lại ngực, thấp giọng nói, “Ngươi thì không thể rời đi Lâm Chương phủ, nhưng người nhà ngươi có thể. Giao thư này cho người nhà ngươi, để cho bọn họ đưa đi.”

“Thành hộ vệ, ngươi cẩn thận như vậy, phong thư này khẳng định rất quan trọng. Người nhà ta đều là nông dân chưa hiểu việc đời, đại sự như vậy, vạn nhất làm không thành ngược lại biến khéo thành vụng làm sao bây giờ?”

Thành Đổng có chút không kiên nhẫn, hắn thật sự không có quá nhiều tinh lực cùng nàng dây dưa, chỉ là ngẩng đầu, ánh mắt lãnh lệ hỏi, “Lộ cô nương, ngươi có muốn vô tội phóng thích, rời khỏi nơi lưu đày, cùng người nhà ngươi đoàn tụ trở lại quê quán, sống cuộc sống của người bình thường không?”

Đôi mắt Thư Dư đột nhiên sáng một chút, “Đương nhiên muốn.”

“Vậy giúp ta đưa phong thư này, tin này xác thật quan hệ trọng đại. Nhưng cũng nguyên nhân chính là vì như thế, ngươi đến lúc đó lập công cũng sẽ rất lớn. Mấy nữa cứu được Thành đại nhân, cứu Thích tiên sinh, thậm chí là càng nhiều người, ngươi chính là công thần. Đừng nói khôi phục thân tự do trở lại nguyên quán, ngay cả người nhà của ngươi cũng có thể được lợi.”

Thư Dư nuốt nuốt nước miếng.

Thành Đổng nghĩ, hắn đoán được quả nhiên không sai, lúc trước Lộ cô nương không muốn hao phí nhân tình của Thích tiên sinh, chính là muốn dùng vào thời điểm mấu chốt.