TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 774: Bọn Họ Không Xứng Uống Trà Ngon

Xe la vào sân, Thư Dư từ bên trong xách ra mấy bao đồ.

Lão thái thái mới vừa lên đón, nhìn thấy giấy bao trong tay nàng, nhíu mày một cái, “Cháu mua cái này làm cái gì?”

“Không phải muốn đưa đặc sản bên này về quê sao? Trà này ở Lâm Chương phủ rất nổi danh, sao có thể thiếu được?” Thư Dư xách theo giấy bao đi vào nhà chính, đem đồ vật đặt ở trên bàn, tính cả lão thái thái bọn họ ban ngày mua những đặc sản đó để ở bên nhau.

Lão thái thái lại đầy mặt không ủng hộ, “Trà này quý như vậy, cho đại bá tam thúc cháu không phải lãng phí sao? Bọn họ đều là chân đất, nơi nào biết cái trà gì, có thể uống ít lá trà mạt rẻ tiền đã không tồi rồi.”

Lâm Chương phủ bên này cây ăn quả nhiều, cho nên lão thái thái bọn họ đi mua đặc sản chính là mứt quả khô bình thường, còn có một ít thổ sản vùng núi mà Giang Viễn huyện bên kia không có.

Mấy thứ này đều có thể để lâu một chút, hơn nữa tương đối phổ biến, cũng không đắt.

Nhưng Thư Dư nói không sai, Lâm Chương phủ nổi tiếng nhất, chính là loại trà trong tay nàng. Chỉ là lá trà này trừ chuyện uống ngon ra, còn thập phần đắt đỏ, chỉ có những gia đình giàu có mới có thể uống thôi.

Chỉ bằng hai nhi tử của bà kia, cho dù đưa cho bọn họ, bọn họ cũng phẩm không ra, lãng phí tiền.

Cho nên lão thái thái căn bản là không suy xét mua thứ này, ai biết bà không mua, A Dư lại mua tới.

Thư Dư xoay người, đỡ cánh tay lão thái thái cười nói, “Bà nội, nào có ai nói nhi tử mình như bà chứ?”

Nàng biết lão thái thái có tính tình gì, cũng không khuyên bà tiếp thu, chỉ là nói, "Cháu mua lá trà, cũng không đơn giản là đưa cho đại bá tam thúc. Giá cả của lá trà này ở Lâm Chương phủ, so với giá ở Đông An phủ thật là một trên trời một dưới đất, chênh nhau quá nhiều. Chúng ta nếu ở bên này có thể mua được rẻ hơn, vậy đương nhiên phải mua nhiều chút, thừa dịp này tặng người chứ. Cháu tính toán đưa cho Hướng đại nhân một chút, đưa cho Từ đại phu một chút, còn có Đinh cô nương, bọn họ ở Giang Viễn huyện đều đã từng giúp chúng ta, lại đều hiểu được phẩm trà, đưa bọn họ cũng là nên làm, đúng không?”

Lão thái thái vừa nghe đưa cho Hướng đại nhân bọn họ, liền gật đầu, “Nên thế.”

“Cho nên a, tặng người ngoài, vậy người trong nhà sao lại không tốt bằng được? Vạn nhất bị tam thúc biết được, khẳng định đến nháo. Cho dù đại bá tam thúc Tứ cô bọn họ không hiểu phẩm trà, nhưng dùng để chiêu đãi khách nhân, kia cũng là có thể lấy ra được.”

Lão thái thái nghĩ nghĩ, lão đại ở trong thôn khẳng định là luyến tiếc lấy trà tốt như vậy ra tiếp đón khách nhân, nhưng Đại Ngưu không phải ở cửa hàng làm chưởng quầy sao? Đó là có thể sử dụng được với.

Còn có lão Tam, hiện tại tăng tiền công, nghĩ đến là chủ nhân đối với hắn thập phần coi trọng. Vậy hắn dùng để chiêu đãi chủ nhân cũng là đương nhiên.

Về phần lão tứ, con rể hiện giờ xem như người trong nha môn, đồng liêu cũng là có thể sử dụng được.

Nghĩ vậy, lão thái thái liền đồng ý, “Được rồi, vậy cháu đừng cho quá nhiều.”

“Biết biết.” Thư Dư cười tủm tỉm đỡ lão thái thái đi phòng bếp, Mạnh Duẫn Tranh cùng Triệu Tích đều ở đó, trên bàn quả thực bày không ít thức ăn ngon lành.

Lại nói tiếp, Thư Dư tới Hắc Thường huyện vài lần, thật đúng là chưa từng hưởng qua đồ ăn đặc sắc của địa phương.

Nguyễn thị để các nàng ngồi xuống, “Tới tới tới, ăn cơm trước, đã trễ thế này bụng nên đói lả.”

Vốn cái bàn của Lộ gia tương đối nhỏ, cũng may Nguyễn thị cùng Đại Nha ra quán cũng có vài cái bàn, ghép lại một chút là được, cả nhà đều ngồi xung quanh.

Thư Dư ngồi ở đối diện Mạnh Duẫn Tranh, đối với hắn nhấp môi hơi hơi mỉm cười, người sau liền biết nàng chuyến này thập phần thuận lợi.

Khó có khi cao hứng, hắn còn mua hai bầu rượu.