Thư Dư tò mò nhận lấy hộp, “Đây là cái gì?”
Một bên Triệu Tích lười biếng nói, “Ta làm vài loại thuốc, bổ sung cho cô. Hôm qua không phải đã đem dược cầm máu trị liệu ngoại thương đều cho Thành Đổng dùng rồi sao? Còn có mê dược, cô cũng dùng mất một nửa, ta đều bổ sung cho cô rồi, miễn cho không đủ.”
Nói xong, hắn liếc Mạnh Duẫn Tranh một cái, ngáp dài, “Còn có hai loại độc dược, tác dụng ta đều viết trên giấy. Mạnh công tử nhà cô sợ cô lại gặp phải chuyện như Thành Đổng, đều không cần cô phải nói, đặc biệt bắt ta làm hết rồi, ta chính là hơn nửa đêm còn không được ngủ, mệt chết ta.”
Thư Dư lúc này mới thấy rõ ràng đáy mắt hắn quầng thâm đen xì, xác thật…… Rất tiều tụy.
“Đa tạ.” Xem trên phần tận tâm tận lực của hắn như vậy, Thư Dư cũng hảo tâm nói cho hắn một tin tức, “Những dược này ta sẽ cất giữ thật cẩn thận, không chỉ có ta, mấy nữa ta sẽ cho nương cùng tỷ ta một phần. Miễn cho lại giống như lần trước gặp phải địa đầu xà, tỷ của ta không giống ta, không có công phu, trên người có dược cũng có thể phòng thân.”
Thấy Triệu Tích quả thực dựng lỗ tai lên, Thư Dư cười cười, chuyển câu chuyện, “Nhưng mà cơ hội tỷ ấy dùng đến phỏng chừng không lớn lắm, về sau nói không chừng sẽ có người hộ tống tỷ ấy đi tới đi lui qua lại. Các ngươi không biết đâu, hôm nay ta đi Hội Phong tiêu cục, gặp được nhi tử của La tiêu đầu, người kia kêu La Thanh, thời điểm cùng cha ta nói chuyện phiếm, một hai câu đều muốn hỏi tình huống của tỷ ta, đặc biệt để bụng.”
Triệu Tích trừng đôi mắt, “Cái gì La Thanh?”
Thư Dư kỳ quái nhìn về phía hắn, “Chính là La Thanh á, lớn lên cao cao đại đại, vẫn là Thiếu tiêu đầu, nghe cha ta nói, công phu cũng khá tốt.”
Triệu Tích vừa nghe Lộ Nhị Bách hình như còn rất vừa lòng, mạc danh có chút sốt ruột, “A Dư à, cô là phải khuyên nhủ cha cô cùng tỷ cô đấy, cô lập tức sắp đi rồi, nếu như tỷ cô gả cho cái gì Thiếu tiêu đầu kia, vậy cùng các cô cách thiên sơn vạn thủy, các cô nhẫn tâm để một mình nàng lưu lại nơi này sao?”
Thư Dư nhịn cười, xem ra nàng cảm giác không sai, Triệu Tích đối với tỷ tỷ nàng, thật có hảo cảm.
Chỉ là hình như chính hắn có chút trì độn.
Nàng cùng Mạnh Duẫn Tranh liếc mắt nhìn nhau một cái, người sau cũng cười một tiếng, sau đó lôi kéo Triệu Tích đi ra ngoài, “Thời gian không còn sớm, chúng ta phải xuất phát.”
Triệu Tích chưa từ bỏ ý định, một bên bị lôi kéo một bên hướng về phía Thư Dư kêu, “Cô nhất định phải nghĩ kỹ đó, A Dư, cô đến khuyên nhủ bọn họ, ngàn vạn đừng làm việc ngốc nghếch……”
Thanh âm của hắn dần dần đi xa, cửa lão thái thái cầm khay đan trở về, hồ nghi hỏi, “Bọn họ đây là làm sao vậy? Triệu đại phu bảo cháu khuyên cái gì?”
“Hắn bảo cháu khuyên mọi người chú ý thân thể, để lại dược thiện phương thuốc cho cháu. Nói vào đông dễ dàng sinh bệnh, cho mọi người ăn uống đầy đủ, đừng vì tiết kiệm chút tiền bạc mà bạc đãi chính mình. Hắn muốn cùng Mạnh công tử rời đi một đoạn thời gian xử lý công việc, không có biện pháp lúc nào cũng nhìn chúng ta.”
Lão thái thái cười đến đôi mắt đều nheo lại, “Tiểu tử này, đúng là có tâm. Ngày thường nhìn nhảy lên nhảy xuống, người vẫn là rất không tồi.”
Xác thật, nhảy lên nhảy xuống, còn trì độn.
Thư Dư nghĩ đến mới vừa rồi Triệu Tích kia đột nhiên dáng vẻ khẩn trương, tâm tình nhịn không được sung sướng.
Buổi chiều Thích Thiền quả thực tới tìm nàng, lại hỏi không ít về túi tạo nhiệt, sau đó hắn lại đi rồi.
Hắn rời khỏi Hắc Thường huyện, đi tìm Thành đại nhân.
Túi tạo nhiệt muốn trình đến trước mặt Thánh Thượng, khẳng định là phải trải qua tuần phủ đại nhân, hiện tại Thích Thiền, vẫn là thủ hạ của tuần phủ đại nhân.