TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 811: Thư Dư Thành Hương Quân

Thư Dư kinh ngạc ngẩng đầu, sẽ được vô tội phóng thích về lại nguyên quán, điểm này nàng đã đoán trước.

Nhưng nàng không nghĩ tới chính là, phía sau hoàng đế thế mà lấy nguyên do nàng kính hiến túi tạo nhiệt có công, phong nàng thành hương quân.

Hương quân a!!

Nàng cư nhiên cũng là người có phong hào?

Thư Dư chớp chớp mắt, đầu óc có chút hỗn loạn, túi tạo nhiệt kia tác dụng có lớn như vậy sao?

Thạch đại nhân tuyên đọc xong, thấy nàng sững sờ ở nơi đó, cho rằng nàng đã chịu kinh hỉ quá lớn, phản ứng không kịp, lập tức cười nhắc nhở, “Lộ hương quân, còn không tiếp chỉ?”

Thư Dư đột nhiên lấy lại tinh thần, nhanh chóng dập đầu tạ ơn, “Lộ Thư Dư khấu tạ Hoàng Thượng, vạn tuế vạn vạn tuế.

Nàng thật cẩn thận tiếp nhận thánh chỉ, như là không xác nhận, lại nhìn thêm vài lần.

Mà lúc này các thôn dân bên ngoài thôn trang nghe xong toàn bộ quá trình tất cả một đám đều khiếp sợ mở to hai mắt nhìn.

Bọn họ, bọn họ đều nghe được cái gì? Lộ quản sự chẳng những vô tội phóng thích, lại còn được phong làm hương quân??

Lão thái thái kích động hô hấp đều dồn dập lên, gắt gao bắt lấy cánh tay Trương thẩm bên cạnh.

Người sau vẻ mặt mộng bức, cho dù cánh tay bị túm sinh đau cũng không thèm để ý.

Nàng ngơ ngẩn nhìn thân ảnh bến trong thôn trang kia đột nhiên trở nên cao lớn, trong đầu hiện lên duy nhất một ý niệm là may mắn, may mắn việc hôn nhân của nhà họ cùng Lộ gia không nói thành.

Nếu không với tình hình trước mắt, nhi tử của nàng tuyệt đối sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, việc hôn nhân cũng không thể tiếp tục nổi.

Nàng nơi nào có thể nghĩ đến, người trước đó không lâu vừa mới lưu đày đến đây, chẳng những có thể về lại nguyên quán, còn, còn thành hương quân mà mỗi người đều cực kỳ hâm mộ?

Người Chính Đạo thôn đều đang nghị luận sôi nổi, Tiết di nương lại phảng phất như bị đánh một gậy vào đầu, cả người mướt mồ hôi ngã ngồi trên mặt đất.

Sao có thể, tại sao lại như vậy??

Không nên như vậy, cái tiện nha đầu bị nàng mua lại đây chỉ vì tranh sủng, như thế nào có thể vô tội, còn thành hương quân đây?

Người bên cạnh Tiết di nương đã lục tục đứng dậy, chỉ còn nàng hai chân vô lực ngồi dưới đất.

Cái tay từng bị thương lúc này cũng bắt đầu ẩn ẩn đau lên, đau đến mức nàng lập tức thét chói tai.

“A……”

Thanh âm này quá bén nhọn chói tai, đám người Thành đại nhân trong nhà chính vừa muốn nói chuyện sôi nổi xoay đầu nhìn về phía bên ngoài.

“Sao thế?” Huyện lệnh đại nhân dẫn đầu tiến lên một bước, cau mày hỏi.

Vào lúc này, cũng không thể ra cái đường rẽ gì, bằng không hắn làm huyện lệnh không thể thoái thác tội của mình.

Vương Trường Đông run lên một chút lấy lại tinh thần, cũng bất chấp nghĩ nhiều về nội dung đạo thánh chỉ kia nữa, vội không ngừng chạy đến cửa đi xem.

Nhìn thấy là Tiết di nương, sắc mặt thay đổi, nói với quan sai cạnh cửa, “Che miệng lại, đừng làm cho nàng quấy nhiễu đến vài vị đại nhân, dẫn đi đi.”

Hắn vốn đã biết, người này chính là vị di nương Thư gia lúc ấy đã mua đi Lộ cô nương kia.

Nàng hôm nay thế nhưng không đi làm công, còn chạy đến nơi đây nháo ra động tĩnh lớn như vậy.

Nàng muốn làm gì? Muốn phá hư chuyện tốt của Lộ cô nương sao?

Có hắn ở đây, không có khả năng!!

Tiết di nương muốn nói cái gì, Phương thẩm đứng ở cạnh cửa trước hết tiến lên, không nói hai lời che miệng nàng lại, sau đó đi theo hai cái quan sai mang người đi.

Vương Trường Đông thở ra một hơi, trên mặt treo nụ cười lại lần nữa quay trở về.

Ngay sau đó nói với huyện lệnh đại nhân, “Hồi đại nhân, là có phạm nhân lúc trước tay bị thương, chưa khỏi hẳn. Hôm nay lại chạy tới xem náo nhiệt, người quá nhiều liền không cẩn thận chen chúc đụng vào, đau chịu không nổi, lúc này mới kêu thảm thiết ra tiếng, thuộc hạ đã sai người mang nàng về nhà nghỉ ngơi rồi.”