TRUYỆN FULL

[Dịch] Mãn Cấp Đại Lão Xuyên Thành Nông Gia Nữ

Chương 820: Nàng Là Muội Muội Của Hương Quân

Thư Dư cùng người Hứa gia nói trong chốc lát, liền chuẩn bị đi về.

Nàng ở thôn trang đã trì hoãn thời gian khá lâu, lão thái thái còn ở hậu viện chờ nàng không nói, cha mẹ bọn họ ở huyện thành còn đều chưa biết tin tức này đâu.

Thư Dư liền đối với Vương Trường Đông nói, “Ta phải đi huyện thành nói cho cha mẹ ta tin tức tốt này, buổi tối đăng ký công việc chỉ có thể phiền toái ngươi. Chờ ngày mai ta lại đến cùng Hứa Đại Lực giao tiếp.”

Vương Trường Đông tâm tình rất tốt, nghe vậy vội nói, “Đúng đúng đúng, cha mẹ ngươi còn không biết hỉ sự này, ngươi chạy nhanh trở về, làm cho bọn họ cao hứng chút đi. Việc ở thôn trang không nóng nảy, chờ ngươi mai lại đến cũng không muộn.”

Thư Dư lại nói với hắn, “Ta đây liền mang bà nội ta trở về nhé, Hoàng Thượng ban thưởng vài thứ kia liền tạm thời đặt ở thôn trang trước đã, ta đem xe la dắt lại đây, lại cùng nhau mang đi huyện thành.”

Vị Lễ Bộ Thạch đại nhân kia, mang đến không chỉ có thánh chỉ, tính cả hai trăm lượng hoàng kim, cùng với châu

Đồ nhìn không nhiều lắm, cũng chỉ một cái rương mà thôi, nhưng bằng nàng cùng lão thái thái cũng không dễ mang đi.

Dù sao nàng cũng không tính toán đặt ở Chính Đạo thôn bên này, liền dứt khoát cùng nhau mang đi huyện thành.

Vương Trường Đông gật đầu, “Được, đồ ta đều trông cho ngươi.”

Kỳ thật đồ mà Hoàng Thượng ban thưởng xuống dưới, cũng không ai dám trộm.

Thư Dư liền đi hậu viện tìm lão thái thái, lão thái thái đang cùng Phương thẩm nói chuyện phiếm, nói đến tính toán của mình sau khi rời đi.

Trong nhà còn có không ít đồ, tuy rằng bọn họ tới bên này mới chỉ nửa năm mà thôi, nhưng đồ đặt mua lại rất nhiều.

Có chút có thể mang đi tự nhiên muốn mang đi, mang không đi được, liền đưa cho người giao hảo.

Phương Hỉ Nguyệt cùng A Dư quan hệ tốt, lão thái thái liền hỏi nàng thiếu cái gì thì lấy cái ấy, bảo nàng ngày mai lại đây lấy.

Phương thẩm lúc này cũng không hề khách khí, nàng mới vừa cùng lão thái thái ước định xong thời gian, Thư Dư liền tới đây.

“Bà nội, chúng ta đi thôi, đi huyện thành.”

Lão thái thái liền cùng Phương thẩm cáo từ, tổ tôn hai người một thân nhẹ nhàng đi thẳng về nhà.

Bên ngoài thôn trang đã không còn người vây quanh, rốt cuộc thời gian dài như vậy, mọi người cũng đều phải đi về ăn cơm, trong nhà cũng không ít việc.

Trong tay Thư Dư còn cầm rổ quần áo, hai người cố ý đi đường nhỏ không có người.

Nhưng mà chờ tới cửa nhà, lão thái thái lại phát hiện viện môn trong nhà viện môn không khóa.

Bà lập tức liền khẩn trương lên, “Trước khi bà đi, rõ ràng đã khóa sân lại.” Chẳng lẽ là bà tuổi lớn, quên mất?

Lão thái thái quay đầu nhìn về phía Thư Dư, “Không phải là trong nhà có trộm đấy chứ?”

Thư Dư buồn cười, “Sẽ không, hiện tại vào lúc này, còn có ai dám đến nhà ta trộm đồ?”

Nàng như là nghĩ đến cái gì đó, mắt sáng rực lên, “Có thể hay không là…… Cha mẹ bọn họ tới?”

Lão thái thái sửng sốt, hai người chạy nhanh đẩy ra viện môn.

Quả nhiên, đi vào liền nhìn thấy trong phòng náo nhiệt nháo, Tam Nha cùng Đại Hổ động tác nhất trí chạy tới, “Bà nội, nhị tỷ.”

“Nhị tỷ nhị tỷ, bọn họ nói tỷ là hương quân, thật là lợi hại.”

Tam Nha ôm lấy đùi Thư Dư, hai tròng mắt sáng lấp lánh.

Nàng đã nghe Triệu đại ca cùng nàng giải thích quá hương quân nghĩa là gì, tuy rằng còn không hiểu cho lắm, nhưng chỉ cần biết rằng ngay cả huyện lệnh đại nhân thấy đều phải khách khách khí khí là đủ rồi.

Thư Dư đặt rổ quần áo ở trên mặt đất, một tay ôm Tam Nha lên, “Đúng vậy, về sau muội chính là muội muội của hương quân rồi.”

Tam Nha sửng sốt, muội muội hương quân?

Nàng đôi mắt càng sáng, kích động thân mình run run, “Vậy, muội đây cũng lợi hại muốn chết đúng không?”