Không chỉ có Lộ Đại Tùng, đám người lão thái thái vốn đang định lênxe la cũng động tác nhất trí ngừng lại, quay đầu nhìn nàng.
Lão thái thái vội đi tới, “A Dư, cháu muốn tu sửa phần mộ tổ tiên sao?”
“Đúng vậy, cháu như thế nào cũng coi như là áo gấm về làng đi, tu chỉnh phần mộ tổ tiên cũng là đương nhiên.”
Lão thái thái nhíu mày nói, “Nơi nào phải đến lượt cháu chứ? Lão nhân có ba cái nhi tử đấy, để cho bọn họ tới. Nhưng mà hiện tại bọn họ không có tiền đồ gì, chờ về sau có tiền lại……”
“Bà nội.” Thư Dư cắt ngang bà, “Hiện tại là thời điểm thích hợp nhất .”
Một bên Lộ Nhị Bách trầm mặc một lát sau đó gật gật đầu, nói với lão thái thái, “Nương, A Dư nói đúng. Nàng áo gấm về làng, thành hương quân, đúng là thời điểm mọi người nghị luận chính liệt nhất. Nội dung trên thánh chỉ các thôn dân đều đã biết, bao gồm cả việc Hoàng Thượng ban thưởng hoàng kim, hôm nay A Dư lại vào núi tế bái cho tổ tiên, sau khi xuống núi liền đề ra tu sửa phần mộ tổ tiên, mọi người đều cảm thấy A Dư có hiếu tâm biết cảm ơn.”
Thư Dư có lẽ không để bụng thanh danh của mình thế nào, tựa như nàng xách rìu chạy tới Nguyễn gia chém người ấy, bị người ta nói bất hiếu cũng không có vấn đề gì.
Nhưng làm phụ thân, Lộ Nhị Bách lại không nghĩ như vậy. A Dư sắp cập kê, sau đó liền phải thành thân, tu sửa phần mộ tổ tiên chuyện này đối với nàng chỉ có chỗ tốt không có chỗ hỏng.
Lão thái thái vừa nghe, cũng cảm thấy có đạo lý.
Nhưng vẫn là nhịn không được trừng mắt nhìn ba nhi tử một cái, đều là bọn họ vô dụng, bằng không tu sửa phần mộ tổ tiên nơi nào luân đến A Dư cái tôn bối này tới làm.
Lộ Nhị Bách sờ sờ cái mũi, được rồi, ở trong lòng lão thái thái, hiện tại hắn đại khái chính là cỏ dại đi.
Mọi người cũng chưa ý kiến, Lộ Đại Tùng lúc này mới gật gật đầu nói, “Vậy, vậy được rồi, việc này giao cho ta, ngươi yên tâm.”
“Vậy vất vả đại bá.” Thư Dư lúc này mới lên xe la.
Đại phòng mọi người đứng ở cửa thôn, nhìn theo xe bọn họ rời đi.
Lộ Đại Tùng vui tươi hớn hở, có thể tu sửa phần mộ tổ tiên, hắn là vui mừng nhất, lập tức xoay người đi vào trong nhà, chuẩn bị xuống tay đem sự tình sớm làm tốt.
Lan Hoa cùng Nhị Ngưu cũng thực hưng phấn, bọn họ một đường trở về đều là ngẩng đầu ưỡn ngực. Nhìn ánh mắt hâm mộ của mọi người trong thôn, hai người nhịn không được nhìn nhau một cái nở nụ cười.
Chỉ có Lý thị còn đứng tại chỗ hồi lâu, trong lòng có chút ghen ghét. Bà ta cũng muốn đi huyện thành, nhưng mới vừa rồi lão thái thái đơn độc gọi riêng bà ta vào một bên hung hăng răn dạy một phen, nói bà ta mà tiếp tục nháo chuyện xấu sẽ khiến cho Đại Tùng cùng bà ta hòa li.
Hiện tại Lý thị cũng không dám khiêu khích lão thái thái, có Thư Dư cái hương quân này chống lưng, lão thái thái rất khoe khoang.
Hai chiếc xe la rất nhanh chạy tới huyện thành chạy, lúc sắp đến cửa thành, mặt đường trở nên rộng rãi hơn không ít. Lộ Tam Trúc phía sau liền đánh xe la nhanh hơn tốc độ, cùng Thư Dư chen trên cùng một hàng thẳng tắp.
Ngay sau đó đem dây cương ném cho Đại Ngưu cũng đang ngồi ở càng, quay đầu liền đối với Thư Dư hắc hắc nở nụ cười, “A Dư à.”
Thư Dư vừa thấy biểu tình này của hắn, liền nhịn không được muốn thở dài, “Làm sao vậy?”
“A Dư, chúng ta về huyện thành rồi đi xem cái tòa nhà lớn kia đi.”
Thư Dư nhìn nhìn sắc trời, “Thời điểm không còn sớm, tòa nhà kia là cái sân đại tam tiến. Ta nghe Hướng đại nhân nói, còn mang theo cái hậu viện rất lớn, chúng ta nếu mà thật muốn toàn bộ xem một lần, đều phải đến đêm.”
Lão thái thái cũng vén lên màn xe nhìn qua, trừng mắt nhìn gia hỏa này một cái, “Lão Tam ngươi đừng có mà tìm việc cho ta tìm, chúng ta trở về còn phải đi xem sân mới thuê, còn phải sửa sang lại đồ vật, nào có nhiều thời giờ mang ngươi đi nhìn tòa nhà lớn? Ngày mai lại đi xem.”