Thư Dư hai tay xách theo hộp quà liền hướng Phàn gia đi đến, vùng này trên đường người đi đường đều không nhiều lắm, nàng về sau là muốn ở nơi này, liền vừa đi vừa đánh giá hoàn cảnh xung quanh, cũng rất nhàn hạ thoải mái.
Tới cửa Phàn gia, Thư Dư ngước mắt cân nhắc một chút, ân, không lớn bằng tòa nhà của nàng.
Nàng cầm thiệp mời muốn tiến lên, ai biết từ cửa hông có một chiếc xe ngựa ngừng ở cổng lớn, theo sát liền thấy Đinh Nguyệt Hoa vội vàng ra tới, dường như đang muốn leo lên xe ngựa ra cửa.
Thư Dư sửng sốt, vừa muốn kêu nàng, Đinh Nguyệt Hoa cũng vừa lúc thấy nàng, vội vàng lại từ ghế nhỏ bước xuống, hưng phấn chạy tới.
“A Dư!!”
“Cô đây là muốn đi đâu vậy?”
Đinh Nguyệt Hoa không kịp trả lời nàng, chỉ lôi kéo cánh tay của nàng trên dưới nhìn một lượt, “Lâu như vậy không gặp, cô hình như một chút cũng không thay đổi. Cô chừng nào thì trở về, cô thật đúng là lợi hại, không rên một tiếng thế mà thành hương quân, lúc ta nghe được nửa ngày cũng chưa phục hồi tinh thần lại. Vốn hôm nay còn tính toán đi tìm cô, kết quả đến cửa cửa hàng nhà cô đã trực tiếp bị đẩy ra, cô mau cùng ta nói xem, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, trên bố cáo nói cái gì túi tạo nhiệt……”
“Dừng dừng dừng, cô nhiều vấn đề như vậy, ta như thế nào trả lời? Với cả cũng không thể ở cổng lớn nói đúng không?”
Đinh Nguyệt Hoa vỗ trán mình một cái “Đúng đúng đúng, nhìn ta đều cao hứng đến hồ đồ này. Chúng ta vào nhà rồi chậm rãi……”
Nàng lôi kéo cánh tay Thư Dư vừa muốn xoay người, mới đột nhiên nhớ tới chính mình là muốn ra cửa, lập tức có chút xin lỗi nói, “A Dư xin lỗi, ta nhận được tin tức, nói nương ta đụng vào đầu, ta lúc này phải về Đinh gia đi xem bà.”
“Đụng vào đầu? Nghiêm trọng sao?”
Đinh Nguyệt Hoa lắc đầu, “Hạ nhân tới báo tin là nói không có gì trở ngại, nhưng ta trong lòng không quá yên tâm, vẫn là phải đi về nhìn một cái.”
“Đó là đương nhiên, cô mau trở về đi thôi, chúng ta có việc gì ngày khác lại nói.” Thư Dư nói, nâng nâng tay đem hộp quà đưa qua, “Đúng rồi, đây là đặc sản ta từ Tây Nam mang về, cô nhận đi.”
Đinh Nguyệt Hoa để Tiểu Vân phía tiến lên nhận lấy hộp quà, sau đó nhíu mày, nhìn về phía nàng nói, “Cô đều thành hương quân, bên người dù sao cũng phải có cái hạ nhân chứ. Nào có hương quân nào tự mình xách theo đồ nặng như vậy, nói ra thì người ta đều phải kinh ngạc rớt cằm.”
Đây đã là người thứ hai nhắc nhở nàng mua người, Thư Dư bất đắc dĩ nói, “Ta đang tính toán đi xem, này không phải vừa trở về không bao lâu, sự tình hơi nhiều, lúc này mới trì hoãn. Cũng may hiện tại đã có chỗ ở, sáng sớm ngày mai ta liền đi người môi giới tìm người.”
“Ngày mai sao? Ta đây đi cùng cô, vừa lúc chúng ta cũng có thể trò chuyện, ta chính là có thật nhiều chuyện muốn hỏi cô đấy. Như vậy, hiện tại cô đang ở chỗ nào, cho ta cái địa chỉ, ta sáng mai đi đón cô.”
Thư Dư nghĩ Giang Viễn huyện này rốt cuộc là Đinh Nguyệt Hoa tương đối quen thuộc, có nàng đi cùng cũng tốt, liền không cự tuyệt, đem địa chỉ để lại cho nàng, lúc này mới cáo từ, “Được rồi, vậy định như vậy nhé, cô còn phải trở về xem mẫu thân, đi trước đi.”
Đinh Nguyệt Hoa có chút băn khoăn, biết nàng là đi bộ tới, liền dứt khoát bảo nàng lên xe ngựa, chờ chính mình trở lại nhà mẹ đẻ lại để xa phu đưa Thư Dư về hẻm Lưu Phương.
Hai người ở cửa Đinh phủ cửa từ biệt, Thư Dư lúc này mới đi về nhà.
Lúc trước còn nghĩ sau khi gặp Đinh Nguyệt Hoa đại khái phải đến buổi tối mới về, phía sau liền không lại an bài chuyện gì. Nhưng hôm nay thời gian còn sớm, vậy nàng lại đi y quán nhìn xem Từ đại phu đi.