Chu Xảo nở nụ cười, “Tam thúc, A Du chính là Đại Nha. Đại Nha sửa lại tên là Lộ Thư Du, còn có Đại Hổ cùng Tam Nha, cũng sửa tên, một người là Lộ Thư Duệ, một người là Lộ Thư Ngưng, có phải rất êm tai không.”
Lộ Tam Trúc trừng mắt, “Thế mà sửa tên á?”
Hắn sờ sờ cằm, “Xác thật so với Đại Nha thì dễ nghe hơn, nhưng mà vẫn kém Đại Bảo cùng Bảo Nha nhà ta, vừa nghe chính là bảo bối.”
Ba người Thư Dư, “……” Thúc vui là được rồi.
Chỉ là nhìn thấy Chu Xảo, Lộ Tam Trúc cuối cùng nghĩ đến thê tử trong nhà đang mong chồng sốt ruột, hơn nữa không muốn làm việc, dứt khoát đứng dậy cáo từ, “A Dư, ta phải đi đây, hai ngày không về nhà, nương hài tử khẳng định đặc biệt lo lắng cho ta.”
“Được,
Tuy là nói như vậy nhưng Lộ Tam Trúc vẫn thẳng tắp đứng ở tại chỗ, một đôi mắt sáng ngời có thần nhìn bọn chằm chằm, thậm chí mang theo một tia khiển trách.
Mấy người nhìn hắn, Lộ Tam Trúc đúng lý hợp tình mở miệng, “Các ngươi ai đưa ta một chút đi, nhà ta ở thành nam, ta hôm nay mệt mỏi một ngày, đi bộ trở về thì chân đều phải gãy hết.”
Hắn thật ra muốn đánh xe la của A Dư trở về, nhưng hắn biết bọn họ ngày mai còn muốn ra khỏi thành, xe khẳng định không phân ra được một chiếc cho hắn.
Lộ Tam Trúc đột nhiên cảm thấy chính mình chẳng những muốn mua phòng ở, khả năng còn phải mua xe mới được.
Loại chuyện này, Đại Ngưu đạo nghĩa không thể chối từ, huống chi mới vừa rồi tam thúc chính là nhìn hắn chằm chằm mà nói đó, “Tam thúc, ta đưa thúc về.”
“Không cần, ta đưa tam thúc trở về, vừa lúc ta muốn đi Phong Hoài phố một chuyến.” Thư Dư đứng dậy.
Phong Hoài phố ở giữa cửa hàng cùng thành nam, đương nhiên, cách bên này gần hơn một ít, nhưng nàng dù sao cũng phải đi cùng một hướng, dứt khoát liền đưa tam thúc trở về đi.
Lý Tiểu Sơn bị giết, Lương Vượng Thịnh cùng hắn có quan hệ đang làm việc ở tòa nhà phố Phong Hoài, bất luận như thế nào, cũng nên cùng hắn nói một tiếng, miễn cho quay đầu lại quan phủ tìm tới cửa, hắn còn chưa kịp chuẩn bị tâm lý.
Thuận tiện, đi xem tình hình sửa chữa tòa nhà lớn, cũng tiện đường đón cha về nhà.
Thư Dư nói đi là đi, Lộ Tam Trúc vội vàng đuổi kịp, Đại Ngưu chỉ có thể ngồi lại tại chỗ.
Nhưng tưởng tượng đến chuyện thôn trang lập tức thành hiện thực, kế tiếp có việc cho hắn, trong lòng lại hưng phấn lên.
Hắn liền cùng Chu Xảo thuyết minh tình huống cửa hàng cho Thư Du, mau chóng hoàn thành bàn giao hắn cũng có thể trong lòng không có vướng bận gì đi trồng trọt.
Sổ sách cùng lưu trình của Y Nhân Các đều rất đơn giản rành mạch, Đại Ngưu vẫn luôn dựa vào quy định kinh doanh ban đầu làm theo. Bởi vậy Thư Du không cần lâu lắm đã hoàn toàn nắm được.
Sổ sách có thể trở về chậm rãi xem, thời điểm không còn sớm, Chu Xảo đưa nàng rời khỏi cửa hàng.
Chờ người đi rồi, nàng mới một lần nữa về lại hậu viện.
Đại Ngưu đang ở thu thập những thân hoa hướng dương đã cắt xong, thứ này mấy nữa phơi khô còn có thể làm củi lửa để đốt.
Chu Xảo nhanh chóng đi cầm cái chổi quét rác, hai vợ chồng nhìn nhau một cái, vừa làm việc, Chu Xảo vừa hỏi chuyện thôn trang.
“Thôn trang kia ở nơi nào?”
“Khoảng cách bên này hơi xa, cho dù ngồi xe la cũng khá lâu.” Đại Ngưu dừng một chút, ngồi dậy nói, “Chính là địa phương kia hẻo lánh, quanh đó chỉ có tầm 30 hộ gia đình, đi ra ngoài không quá thuận tiện, mua đồ vật cũng không có phương tiện. Xảo Xảo, nếu như chúng ta thật sự đi thôn trang ở, về sau khẳng định không tự do như ở chỗ này, nàng……”
Chu Xảo nở nụ cười, “Ta không ngại đâu, chàng không phải ở kia sao? Chung quanh lại không phải không có người, chúng ta ngày thường cũng không cần mua cái gì nhiều cả, ta cảm thấy khá tốt.”
“Nàng thật sự cảm thấy không thành vấn đề?” Đại Ngưu là sợ ủy khuất nàng