Trong viện lúc này giương cung bạt kiếm, không khí thập phần căng thẳng.
Thư Dư nhìn kỹ, liền thấy giữa sân bày một cái ghế, bên trên Tiểu Vân đang điên cuồng giãy giụa, nhưng vẫn là đánh không lại hai cái bà tử tay cứng, bị áp ở trên ghế, có người cầm hai cái bản tử to đứng ở hai bên.
Nếu không phải Đinh Nguyệt Hoa tới kịp thời, bản tử này sợ là sắp đánh lên rồi.
Trừ cái này ra, viện này còn đứng hai người thoạt nhìn như chủ tử.
Tuổi trẻ một chút hẳn là chính là Phàn gia đại thiếu nãi nãi Mai thị, bên người nàng còn có một phụ nhân lớn tuổi, xem ánh mắt cùng biểu tình không vui trên mặt bà ta, đại khái chính là phàn thái thái Vu thị.
Thư Dư lúc trước nghe bà tử tới báo tin nói, Tiểu Vân cùng Mai thị nổi lên xung đột.
Nhưng trước mắt xem ra, Vu thị cũng trộn lẫn vào được.
Đinh Nguyệt Hoa một chọi hai, trong đó một người là trưởng bối bà bà, sẽ chịu thiệt nha.
Quả nhiên, Đinh Nguyệt Hoa vừa vọt vào còn chưa kịp nói lời nào, Vu thị đã phi thường không vui quát lớn nói, “Ngươi làm gì vậy? Tùy tùy tiện tiện liền xông vào sân viện của đại ca đại tẩu, giống cái gì?”
Có Vu thị tại đây, Đinh Nguyệt Hoa đang xúc động hận không thể chạy lên cùng Mai thị xé rách mặt gắt gao đè ép đi xuống.
Nàng hít sâu một hơi, nói với Vu thị, “Nương, ta lỗ mãng xông tới là không đúng, nhưng đây cũng là đại tẩu muốn đánh người của ta, ngay cả hỏi cũng không hỏi ta liền đem Tiểu Vân ra đánh giết, ta mới nhịn không được. Tiểu Vân từ nhỏ đi theo ta, nàng mặc kệ làm sai chuyện gì, đại tẩu có phải đều nên lại đây cùng ta nói, mới có thể động nàng đúng không?”
Mai thị bên người có Phàn thái thái, đối với Đinh Nguyệt Hoa nửa điểm không sợ, nàng cười nhạo nói, “Hỏi qua ngươi? Ngươi chỉ biết che chở nàng, hỏi ngươi lại có ích lợi gì? Tiểu Vân là từ nhỏ đi theo ngươi, nhưng ngươi hiện tại gả vào Phàn gia, vậy Tiểu Vân cũng là hạ nhân Phàn gia, ta làm Phàn gia đại thiếu nãi nãi, xử trí một cái nha hoàn có gì sai?”
Vu thị ở một bên gật đầu, “Đại tẩu ngươi nói không sai, lão Tam tức phụ, ngươi cũng gả tiến vào nhà chúng ta hơn nửa năm, sẽ không phải còn không coi chính mình trở thành người Phàn gia đấy chứ, chỉ coi nha hoàn này thành thân nhân của chính mình à?”
Đinh Nguyệt Hoa đương trường muốn phủ nhận, Vu thị lời này rõ ràng chính là đang xỏ xiên, muốn ấn cho nàng cái tội danh đúng không?
Nhưng nàng một khi phủ nhận, sẽ phải thừa nhận Tiểu Vân là hạ nhân của Phàn gia.
Thư Dư đứng ở phía sau hơi hơi nhăn mày lại, Vu thị cùng Mai thị này căn bản chính là càn quấy, chỉ tính toán dùng thân phận trưởng bối áp Đinh Nguyệt Hoa xuống.
Cũng may Đinh Nguyệt Hoa rốt cuộc không phải cô nương chỉ lớn lên ở khuê phòng.
Nàng rất nhanh kéo chính mình theo kịp tiết tấu, “Nương, bất luận như thế nào, xử phạt hạ nhân chuyện quan trọng nhất là phải có nguyên nhân, nếu không còn như thế nào phục chúng. Tiểu Vân rốt cuộc phạm vào sai lầm gì đại tẩu muốn đánh giết Tiểu Vân, ta……”
Nhưng mà, nàng còn chưa nói xong, Vu thị liền cao giọng đánh gãy nàng, “Lão Tam tức phụ, ngươi không cần kéo đề tài đi xa, hiện tại ta đang hỏi ngươi, ngươi rốt cuộc có đem chính mình trở thành người Phàn gia hay không, tâm ngươi rốt cuộc có ở Phàn gia hay không.”
Đinh Nguyệt Hoa thật sự thập phần không thích cái bà bà này.
Thư Dư đều bị tức đến cười, Đinh Nguyệt Hoa muốn giảng đạo lý, Vu thị lại chỉ nghĩ càn quấy áp nàng một đầu, kiên định giữ gìn con dâu cả là được đúng không?
“Lão Tam tức phụ, ngươi còn không có trả lời ta thì ngươi chính là kính trọng trưởng bối như vậy đó hả?”
Trong lòng Đinh Nguyệt Hoa mắng câu thô tục, thật đúng là tú tài gặp binh, có lý cũng nói không rõ, đm.
Ai biết lúc này sau lưng đột nhiên truyền đến một thanh âm quen thuộc mang theo ý cười.
“Nguyệt Hoa, ta cảm thấy bà bà ngươi nói rất đúng.”
Đinh Nguyệt Hoa vội quay đầu nhìn lại, liền thấy phía sau đứng Thư Dư, lại còn đang phụ họa lời bà bà nàng nói.