Lộ Nhị Bách không muốn Nhị Nha bởi vì tên đã bị người xem thường, thậm chí có khả năng dẫn tới cửa hàng làm ăn cũng không tốt lên được.
Lão thái thái tức khắc ý thức được tính nghiêm trọng, “Vậy, vậy gọi là A Dư đi.”
Nói xong, bà quay đầu nhìn về phía Thư Dư, tựa hồ đang trưng cầu ý kiến của nàng.
Thư Dư tất nhiên là gật đầu, nàng đối với cái tên Nhị Nha này cũng không bài xích, nhưng xác thật cũng có chút bối rối. Ngay từ đầu là không quen, có đôi khi lão thái thái gọi Nhị Nha nàng còn không phản ứng kịp.
Sau lại là bởi vì mấy cái thôn quanh đây người gọi là Nhị Nha quá nhiều, hai ngày trước lúc nàng nghe được có người kêu Nhị Nha liền theo bản năng quay đầu lại, thiếu chút nữa đã mở miệng trả lời.
Lão thái thái đánh nhịp, “Được rồi, cứ quyết định như vậy đi, chút nữa ta đi sang nhà lão Đại lão Tam cũng nói một tiếng.”
Mới nói xong, bên ngoài đã truyền đến tiếng cãi cọ ầm ĩ của tiểu hài tử.
Đại Hổ nghiêm túc ngữ khí cực kỳ rõ ràng, “Đại Bảo, ngươi đừng khóc, con la không thể cưỡi đâu, sẽ bị thương, ngươi phải nghe lời chứ.”
Đại Bảo nức nở một tiếng, “Ngươi phải gọi ta là ca.”
Đại Hổ rất khó xử, ngươi một chút bộ dáng của người làm ca ca cũng không có, rất khó gọi ra mồm đấy nhé.
Tuy rằng hai ngày này Đại Bảo đối với bọn họ khá tốt, nhưng mà trước đây cũng từng bắt nạt bọn họ mà, Đại Hổ thù rất lâu đấy.
Lúc Thư Dư ra cửa đã nhìn thấy Đại Hổ vẻ mặt rối rắm phiền muộn.
Ừm, Đại Hổ…… Hẳn là đưa đi đọc sách đi. Nghèo gì chứ không thể nghèo giáo dục, hắn tuổi này đọc sách đúng là vừa kịp lúc.
Thư Dư quyết định ngày mai đi huyện thành sẽ thuận tiện hỏi thăm một chút xem.
Sáng sớm hôm sau, Thư Dư đã đi gõ cửa nhà Lộ Tam Trúc, đuổi xe la ra.
Ai ngờ thời điểm nàng chuẩn bị xuất phát thấy Đại Ngưu cũng tới đây.
“Nhị…… A Dư, cha ta nói để ta đi cùng muội, ta dù sao cũng là nam tử, sức lực lớn. Cửa hàng có việc nặng thì ta có thể phụ một tay, ta cũng khá quen thuộc huyện thành.”
Đại Ngưu nói xong còn có chút ngượng ngùng, hôm qua lúc hắn trở về cha nói trước mặt người một nhà là nhà nhị thúc định mở cửa hàng, cũng làm bọn họ khiếp sợ đến không phục hồi tinh thần lại.
Ai có thể nghĩ đến đâu, lúc trước nhị thúc chân đau cũng không có biện pháp thuốc cũng không bốc được, hiện giờ đã có thể thuê hẳn cửa hàng ở huyện thành.
Dù sao nhà bọn họ tối hôm qua đã thảo luận chuyện này đến hơn nửa đêm mới ngủ.
Thư Dư không cự tuyệt ý tốt của Đại Ngưu, nàng lúc trước cũng có nghĩ tới, nếu nhân thủ ở cửa hàng không đủ, có thể tìm Đại Ngưu tới hỗ trợ. Mấy ngày này ở chung Thư Dư đối với nhân phẩm của Đại Ngưu vẫn là rất chắc chắn.
Hiếu thuận trưởng bối, yêu quý đệ muội phía dưới, người lại cẩn thận, hơn nữa trong lòng rất có chính kiến.
Thư Dư tiếp đón hắn ngồi trên xe la, cùng hướng về phía cửa thôn chạy tới.
Lộ Tam Trúc đứng ở cửa nhà mình ôm ngực, nhìn xe la rời đi, hừ lạnh một tiếng, “Đại ca thật là âm hiểm, biết nhà nhị ca sắp phát đạt nên để cho Đại Ngưu tới xum xoe, ghê tởm.”
Đoạt hết cả việc của hắn rồi còn đâu, vốn là hắn cũng có kế hoạch cùng Nhị Nha đi huyện thành cọ xe cọ ăn cọ giao tình.
Bây giờ chẳng còn cơ hội nữa rồi, ghê tởm đến cực điểm.
Lộ Tam Trúc phẫn hận xoay người trở về ngủ, dù sao cơ hội vẫn còn nhiều, xe la còn để ở nhà bọn họ đấy.
Thư Dư cùng Đại Ngưu rất nhanh đã đến huyện thành, hai người đi phố Ninh Thủy trước.
Đại Ngưu vừa nghe nói phố Ninh Thủy, cả người đều kinh ngạc, xoay đầu hỏi, “A Dư, cửa hàng thuê ở phố Ninh Thủy?”
“Đúng vậy.”
Đại Ngưu nhịn không được mí mắt nhảy dựng, tiền thuê ở chỗ đó không rẻ đâu nha.
Nhưng mà, chờ đến khi xe la đi vào bên trong, hắn toàn bộ thân mình đều cứng còng. Theo hắn biết, những cửa hàng bên trong này tiền thuê càng đắt nữa.